Chu Đan Khê hai lần kê đơn hiếm thấy

Vợ chồng Phùng Lão Tứ rất hay tin vào chuyện ma qủy thần thánh. Có một lần, cậu con trai bị ốm, hai ông bà đã cầu thần lễ phật nhiều nơi mà bệnh tình của con vẫn không thuyên giảm.

– Thế rồi họ quyết định cưới cho con một cô vợ, nghe nói sau khi động phòng thì sẽ có thể giải được tà ma. Ông cậu của Phùng Lão Tứ một mực phản đối, ông ta liền tìm Chu Đan Khê đến khám bệnh cho cháu mình.

Chu Đan Khê thấy bệnh nhân bệnh tình rất nặng, lại thấy gia đình chuẩn bị tổ chức đám cưới cho cậu ta, liền nói:

– Nếu mà tổ chức đám cưới thì việc gì phải gọi tôi đến khám bệnh cơ chứ, còn nếu đã khám bệnh thì không nên làm đám cưới.

Vợ của Phùng Lão Tứ nói:

– Trước tiên là làm đám cưới rồi uống thuốc sau, hai việc này có liên quan gì đến nhau đâu?

Chu Đan Khê thấy lời khuyên của mình không có hiệu quả, ông rất tức giận, lập tức đứng dậy đi thẳng. Ông cậu cố nài nỉ Chu Đan Khê kê đơn thuốc xong rồi hãy đi. Chu Đan Khê viết vài chữ trên tờ giấy rồi dặn dò người nhà phải cắt thuốc ngay. Nhưng vợ chồng Phùng Lão Tứ không thèm đoái hoài gì chuyện đó, chỉ lo lắng cho chuyện cưới xin của cậu con trai. Khi cô dâu mới về nhà chồng, lễ cưới đã tổ chức xong, động phòng rồi nhưng bệnh tình của con càng thêm nghiêm trọng. Lúc này vợ chồng Lão Tứ mới vội vàng ra chợ tìm mua thuốc.

– Chủ cửa hàng bán thuốc lại là bạn của Chu Đan Khê hai người biết nhau quá rõ. Nhìn trên đơn thuốc có ghi bốn vị thuốc: hoa cau, mạt dược, hồng nương tử, độc hoạt. Sau mỗi một vị đều có ghi số lượng kèm theo. Ông ta nghĩ: ”hoa cau” là thuốc sát trùng, ”mạt dược” chữa vết thương, ”hồng nương tử” là thuốc có tính độc, ”độc hoạt” là thuốc chống mệt mỏi. Những thứ này làm sao có thể thành một vị thuốc được? Một lúc sau ông hiểu ra và nói với Phùng Lão Tứ.

Also Read: Chu Đan Khê dùng mẹo trị cái ác

Trên tờ giấy này có ghi rõ ”hoa cau thì không độc, hồng nương tử sẽ sống độc thân”. Các người tại sao lại không nghe lời Chu Đan Khê cơ chứ? Đó chẳng phải là muốn con trai mình bỏ mạng, người vợ sẽ trở thành bà góa đó sao!

– Vợ chồng Phùng Lão Tứ lúc này mới hiểu ra thì hối hận cũng đã muộn.

Qua một thời gian, ở làng bên cạnh có một bà quả phụ dẫn đứa con gái đến nhà Chu Đan Khê khám bệnh. Bệnh của đứa con gái bà ta rất kỳ lạ, cơm không muốn ăn, tinh thần ủ rũ, mệt mỏi rã rời. Bà quả phụ Vương nói:

– Tôi chỉ có một đứa con gái độc nhất, tôi vừa mới dẫn con rể đến bà cho ở tại đây, nhưng hai đứa vẫn chưa được ở chung phòng.

Chu Đan Khê cười nói:

– Thế bà định bao giờ thì mới cho chúng ở chung phòng đây? Theo tôi nghĩ, loại bệnh này không đùng thuốc được. Chỉ cần tổ chức đám cưới, là bệnh sẽ khỏi liền!.

Bà quả phụ Vương nói:

– Đám cưới ư? Thưa ông, nghe nói vợ chồng Phùng Lão Tứ không nghe lời ông, cứ một mực lo cưới cho con, chẳng phải là đã xảy ra chuyện lớn đó sao?

Bà ta cứ khăng khăng đòi kê đơn thuốc, Chu Đan Khê viết mười bốn chữ đưa cho bà ta.

– Bà Vương cầm đơn thuốc sang nhà ông hàng xóm bên cạnh nhờ xem hộ. Đơn thuốc có ghi rõ: ”Hưu nhạ hồng nương tử đại phúc, tân lang tự ấu ký nô gia”. Ông ta liền nói:

Thuốc hay, thuốc hay, đúng là vị thuốc hay!.

– Thì ra hồng nương tử, cây đại phúc bì, hoa cau, lưu ký nô đều là những vị thuốc bắc, bây giờ lại được ghép thành hai câu thơ, ý của hai câu thơ này bà làm sao mà hiểu được.

Cuối cùng bà Vương cũng đành phải tổ chức đám cưới cho cô con gái. Bệnh của cô lập tức khỏi hẳn. Không đầy nửa năm, cô ta đã sinh một đứa trẻ thật kháu khỉnh bụ bẫm.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
Bài viết này hữu ích không?
YesNo
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận