Năm 1301 (năm năm làm vua của Nguyên Thành Tông), Xà Tiết, thổ ty của dân tộc Di ở Qúy Châu, dẫn binh làm phản triều đình nhà Nguyên. Triều đình cử Lưu Quốc Kiệt, một viên quan ở Bình Chương điều quân đi dẹp loạn.
– Đại quân của Lưu Quốc Kiệt hùng mạnh xông thẳng tới, thời gian này đúng vào những ngày đông rét nhất.
Quân của hai bên đang bày binh bố trận, Lưu Quốc Kiệt kinh ngạc nói:
– Quân của Xà Tiết quả là những kỵ binh tinh nhuệ.
Vừa nói hết câu thì quân địch đã ùn ùn kéo đến, những con ngựa chiến dũng mãnh ngẩng cao đầu, tiến thẳng tới, dồn quân Nguyên vào thế bị động. Trong phút chốc quân của Lưu Quốc Kiệt đã bị kẻ thù đánh cho một trận tơi bời.
– Lần đầu ra quân thất bại, Lưu Quốc Kiệt quay về doanh trại, trong ông lúc này mang một nỗi buồn canh cánh bên lòng: “Đông binh sĩ như thế mà để cho ngựa bị giẫm đầy bùn lên, thật là hổ thẹn với phụ lão Giang Đông”. Trầm ngâm một lúc, bỗng nhiên mắt ông sáng lên: ”Quân địch nhiều ngựa, sao ta lại không dùng lá chắn chứ?”
Đọc thêm: Lời khuyên của Quan Sứ
Một lúc sau các binh sĩ nườm nượp chuyển từng tấm lá chắn, từng bó đinh tới: ”Búp! Búp! Búp!” tiếng búa gõ rất lâu, trên năm nghìn tấm lá chắn có những chiếc đinh to phủ kín bề mặt đã làm xong.
Lưu Quốc Kiệt ra lệnh tập hợp năm nghìn binh sĩ khoẻ mạnh. Ông dõng dạc tuyên bố:
– Nhiệm vụ của các ngươi là mỗi người phải cầm một tấm lá chắn này, nhìn hiệu lệnh phất cờ của ta mà hành động!
Lần thứ hai, hai bên vừa mới tiếp chiến, đột nhiên Lưu Quốc Kiệt giơ cờ lệnh ra sau, quân sĩ liền rút lui ngay. Năm nghìn tráng sĩ cầm lá chắn vẫn đang ở phía trước, trong phút chốc trở thành đội binh đi yểm hộ ở phía sau. Họ nhanh chóng bảo nhau vứt tấm lá chắn xuống cùng tháo chạy, làm ra vẻ cuống cuồng hoảng sợ, nhưng thực ra đã rải năm nghìn tấm lá chắn kia trên mặt đất.
– Quân lính của Xà Tiết thấy đối phương hoảng sợ như vậy, trong lòng hả dạ lắm, liền vội vàng thúc ngựa đuổi theo. Đàn ngựa phi vào trận dẫm phải những chiếc đinh to trên tấm lá chắn, đều lần lượt khuỵu xuống, rống lên thảm thiết.
Lưu Quốc Kiệt thấy thời cơ đã đến, ra lệnh cho các tướng sĩ quay lại phản công. ”Tùng Tùng? Tùng” tiếng trống trận vang lên như sấm, Lưu Quốc Kiệt thúc quân tiến lên, đánh bại đội quân Xà Tiết.