Chúc Chi Vũ nói lời hay, đánh lui quân địch

Tôi là Chúc Chi Vũ, đại phu nước Trịnh, khóc vì nước Trịnh chúng tôi sắp bị diệt vong. Tần Mục Công nói tại sao ngươi lại đến trại của quân ta mà khóc lóc…

Năm 630 TCN, nước Tần và nước Tấn liên hợp tấn công nước Trịnh. Quân Tần đóng đồn tại phía Đông đô thành nước Trịnh. Quân Tấn đóng đồn tại phía Tây đô thành nước Trịnh. Trong vòng vây trong ngoài, vua nước Trịnh là Văn Công suốt đêm đã triệu tập văn võ bá quan bàn bạc đối sách.

Có đại thần nói:

Trước sự tấn công từ hai phía tả hữu của hai nước lớn này, nước ta nguy ngập đến nơi Nhưng chỉ cần chúng ta có thể thuyết phục được nước Tần lui binh, địch thủ chỉ còn lại nước Tấn thì thì nước ta mới có thể thoát hiểm.

Trịnh Văn Công vội vàng hỏi ông:

– Theo khanh phái ai đi khuyên lui được quân Tần?

Người đó tiến cử:

Đại phu Chúc Chi Vũ.

Nửa đêm, trời tối đen như mực, tại phía Đông thành, Trịnh Văn Công đích thân tiễn Chúc Chi Vũ lên thành lầu, ông lệnh cho binh sĩ đem đến một chiếc sọt lớn bảo Chúc Chi Vũ ngồi vào trong sọt, bên trên buộc dây thừng, từ từ hạ ông xuống dưới chân tường phía ngoài thành.

Chúc Chi Vũ lẳng lặng vào trại Tần, vừa thấy Tần Mục Công liền khóc lóc thảm thiết. Tần Mục Công quát hỏi:

– Ngươi là ai? Đêm hôm mà khóc cái gì?

Chúc Chi Vũ nói:

– Tôi là Chúc Chi Vũ, đại phu nước Trịnh, khóc vì nước Trịnh chúng tôi sắp bị diệt vong.

Tần Mục Công nói:

– Tại sao ngươi lại đến trại của quân ta mà khóc lóc?

Chúc Chi Vũ đáp:

– Tôi cũng đến để khóc hộ cho nước Tần các ngài?

Đọc thêm: Cậu bé họ Bào biện luận với Điền Quý Nhân

– Ngươi nói thế là ý gì? – Tần Mục Công rất lấy làm kỳ lạ – Nước Tần chúng ta sắp đánh bại nước Trịnh các ngươi, tại sao lại cần ngươi đến khóc cho nước Tần chúng ta?

Chúc Chi Vũ đáp:

– Lãnh thổ của nước Trịnh chúng tôi không hề nối liền với quý quốc. Chúng tôi ở phía đông, các ngài ở phía tây, ở giữa cách nước Tấn. Cho nên sau khi nước tôi mất, chỉ có thể bị nước Tấn chiếm lĩnh thôi. Lúc đó nước Tấn sẽ hùng mạnh hơn nước nhiều, còn quý quốc cũng tỏ ra yếu hơn nước Tấn rõ rệt. Đánh nhau tranh đất hộ người ta, cuối cùng lại chắp tay tặng cho người ta, điều này có lợi chăng? Hơn nữa, dã tâm xâm lược của nước Tấn làm sao có thể có ngày thoả mãn, phía đông họ diệt nước Trịnh, lẽ nào lại không muốn bành trướng sang nước Tần ở phía tây?

Tần Mục Công trầm tư giây lát rồi nói:

– Ngươi nói đúng đấy.

Chúc Chi Vũ nói:

– Nếu ngài chịu phá bỏ bao vây nước Trịnh, nước Trịnh chúng tôi từ nay về sau nhất định sẽ hướng về quý quốc, làm một ”chủ nhà”, khi sứ giả của quý quốc qua lại trên con đường phía đông, nước Trịnh nhất định sẽ làm tròn trách nhiệm chủ nhân, ân cần tiếp đãi quý khách, điều này không có gì bất lợi đối với các ngài?

Tần Mục Công lập tức đồng ý lui binh đồng thời uống máu ăn thề với Chúc Chi Vũ. Quân Tần từ từ thu quân về nước, còn để lại ba vị tướng quân như Khởi Tử,… soái lĩnh ba nghìn quân Tần, giúp nước Trịnh giữ thành.

Tấn Văn Công nước Tấn thấy Tần Mục Công bỏ về không giã biệt cũng đành phải hạ lệnh lui quân.

5/5 - (7 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận