Vào thời Kiến Viêm Tống Cao Tông đời Nam Tống (năm 1127 – 1131), tướng nước Kim là Hoàn Nhan Xương đóng quân ở Thừa, Sở (nay là một phần của Giang Tô). Thế quân Kim rất mạnh Tống Cao Tông liền hạ lệnh cho Ninh võ quân Tiết độ sứ (một chức quan) Lưu Quang Thế dẫn quân đi đánh Hoàn Nhan Xương.
Lưu Quang Thế dẫn quân ra trận xem xét tình thế, thấy rằng binh sĩ thuộc hạ của Hoàn Nhan Xương phải đi xa chiến đấu lâu ngày nên rất mệt mỏi, lại đang mong mỏi được trở về quê nhà. Lưu Quang Thế khẽ chau mày một cái đã tìm ra kế sách: phải dùng kế ly gián khiến quân Kim sinh hai lòng mà tự tan tác.
Lưu Quang Thế cho đúc một lượng lớn tiền vàng, bạc và đồng. Trên các đồng tiền ông lại cho in bốn chữ ”chiêu nạp tín bảo”. Mỗi lần bắt được lính Kim, Quang Thế không những không giết mà còn cho một ít loại tiền này và bảo:
– Đem về cho bạn bè các ngươi xem. Trong số các ngươi ai muốn về nhà thì cứ ra bờ sông hễ gặp quân Tống canh giữ bến đò thì chỉ cần đưa đồng tiền này ra làm chứng, quân Tống ắt sẽ cho qua.
Also Read: Hướng Mẫn Trung rửa sạch vụ án oan ức
Tên lính bị bắt đỡ lấy đồng tiền, lấy tay xoa xoa thầm nghĩ ”trên đời này lại có cái giá rẻ như thế ư!” Nhưng muốn biết thật giả ra sao nên hắn cứ lấy tiền về.
Sau khi lĩnh tiền, tên lính Kim trở về doanh trại Kim lén lút sắp xếp hành lý ra về. Gần đến bờ sông, đám lính Kim chần chừ do dự lắm, cuối cùng rút đồng tiền đặc biệt lấy được từ quân Tống ra. Quân Tống giữ bến đò thấy vậy cười bảo:
– Mau lên thuyền đi, chúng tôi sẽ đưa các anh về nhà.
Quân Kim vui mừng rạng rỡ cả mặt mày lần lượt trèo lên thuyền qua sông trở về nhà.
Tin này cứ thế một đồn mười, mười đồn trăm lan đi như gió. Một thời gian sau lượng quân Kim lĩnh tiền từ doanh trại quân Tống trốn về nhà ồ ạt tăng nhanh. Hai đạo quân tinh nhuệ nhất của Hoàn Nhan Xương là Kỳ binh và Xích Tâm cũng bắt đầu phân tâm tan rã. Hoàn Nhan Xương không có cách gì ngăn chặn được đành rút quân quay về nước Kim.