Thời thiếu niên nghèo khó, trong dịp Tết, Trịnh Bản Kiều đến anh hàng thịt quen biết mua thiếu một cái đầu heo, đem về chuẩn bị nấu nướng thì anh hàng thịt chạy đến lấy lại để bán cho người khác, giá cao hơn. Từ đó, Trịnh Bản Kiều ôm hận anh hàng thịt trong lòng.
– Sau khi đỗ Tiến sĩ, Trịnh Bản Kiều được bổ làm tri huyện ở đất Phạm, thuộc tỉnh Sơn Đông. Nhớ hận xưa, ông bèn ra lệnh, các hàng thịt không được bán đầu heo.
Vợ ông sau khi nghe được lệnh cấm nầy. Bà nhận ra điều chồng mình làm là không phù hợp, bèn nghĩ cách thuyết phục chồng bãi bỏ lệnh cấm kỳ khôi đó!
– Đêm đến bà đặt bẫy bắt một con chuột rồi cột dây treo nó trong phòng. Ngày đêm con chuột luôn giãy giụa, kêu chí chóe khiến Trịnh Bản Kiều không tài nào nhắm mắt được.
Also Read: Viên Mục bảo đảm chuyện đẻ thiếu tháng
Ông bèn hỏi vợ: “Lý do nào phu nhân cứ treo con chuột hoài như vậy?”
– Bà vợ, đáp: “Khi còn nhỏ, tiện thiếp mua vải định may bộ quần áo mới, không dè đêm hôm đó chuột cắn vải rách nát. Nay treo chuột để trừng phạt loài chuột cho thỏa lòng”.
Nghe xong, Trịnh Bản Kiều cười ha hả, nói: “Chuột ở Hưng Hóa cắn vải của phu nhân, thì có can hệ gì đến chuột ở Sơn Đông nầy?”
– Thấy chồng trúng kế, bà vợ đáp: “Thế sao lang quân giận anh hàng thịt ở đất Phạm, mà lại cấm những người hàng thịt ở đây không được bán đầu heo?”
Trịnh Bản Kiều giật mình, hối lỗi, bèn truyền bỏ lệnh cấm “không giống ai” ngày trước.