Viên Mục khéo biện hộ cho cô gái từ trời rơi xuống

Tri huyện Giang Ninh Viên Mục tiếp nhận đơn kiện của con trai ông tú tài Lý ở huyện, yêu cầu huỷ bỏ hôn ước giữa anh ta và vợ chưa cưới là Hàn cô nương.

– Lý do là ngày mùng mười tháng năm, một đoạn đường ở Giang Ninh bỗng nổi gió to, hôm đó Hàn cô nương bị mất tích, ngày hôm sau được một người dân ở thôn Đồng Tỉnh cách đó 90 dặm hộ tống về, theo lời Hàn cô nương nói thì là bị gió mạnh cuốn đi nhưng con trai Lý tú tài lại nghi ngờ cô có hành vi bất chính liền đi kiện.

Viên tri huyện nhận được đơn kiện liền cho gọi Hàn cô nương đến nha môn để tìm hiểu tình hình. Cô gái khóc lóc nói:

– Hôm đó tôi đang làm việc ở trước cửa nhà thì bị một cơn gió lớn ào tới cuốn lên không trung, sau đó không biết gì nữa. Khi tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong nhà một người lạ, bây giờ nói tôi có gì gian tình quả thật là oan uổng, bảo tôi sau này làm sao mà nhìn mặt người ta? Không bằng chết đi.

Tiếp đó, Viên Mục lập tức sai người đến thôn Đồng Tỉnh điều tra, dân trong thôn đều làm chứng quả thật có chuyện như thế. Lại đến hàng xóm xung quanh nhà Hàn cô nương tìm hiểu, mọi người đều nói Hàn cô nương thường ngày rất nề nếp, điềm đạm, không bao giờ ra ngoài một mình.

– Viên tri huyện nghĩ bụng: Xem ra cô gái họ Hàn trong trắng vô tội rồi. Làm thế nào để xử vụ án này đây? Nếu họ Lý thắng kiện, cô gái họ Hàn tính tình tiết liệt chắc chắn sẽ tự từ giã cõi đời; nếu cứ cứng rắn bắt họ Lý phải lấy cô sợ rằng sau này sẽ xảy ra hậu quả khó lường: Phải nghĩ ra cách để họ Lý tình nguyện chấp nhận mới được. Bỗng ông vỗ trán chạy thẳng vào thư phòng rút ra một quyển sách, lật giở mấy trang rồi cho truyền gọi cha con Lý tú tài.

Bố con họ Lý đến công đường, quả vẫn giữ bộ dạng nho sinh cổ hủ.

– Viên tri huyện khách khí hỏi:

Nhà các ngươi kết thân với họ Hàn vào khi nào?

– Bố con họ Lý đáp.

Từ nhỏ đã đính hôn rồi,

– Bình thường Hàn cô nương có hành vi gì bất chính không?

Điều này chưa nghe thấy bao giờ, có điều lần này quá khả nghi, làm gì có chuyện người bị gió cuốn đi đến chín mươi dặm? Chúng tôi là người có truyền thống học hành rất sợ lời đồn đại.

Also Read: Trịnh Bản Kiều bỏ lệnh cấm “không giống ai”

– Viên Mục lại hỏi?

Hôm gió to mùng mười tháng năm chắc các ngươi có biết?

– Có biết, cơn gió đó quả đáng sợ, nóc nhà đằng sau nhà tôi cũng bị cuốn vèo đi.

– Viên Mục cười mỉm nói.

Không sai, gió thật khiếp người. Một người phụ nữ thời xưa đã bị gió cuốn đi đến sáu nghìn dặm. Các ngươi nghe nói bao giờ chưa?

– Viên tri huyện nói đoạn liền cầm quyển ”Lăng Xuyên tập” của Hảo Văn Trung đời Nguyên lên, giở ra chỉ vào một đoạn đưa cho cha con Lý tú tài xem, bên trên nói là:

“Hội song tinh mười lăm tháng tám, mặt trăng chiếu xuống ánh vàng huyền ảo. Gió bỗng kéo đến thổi tắt đèn nến, một cành đào tiên rơi xuống. Nhà họ Lương có con trai đang ngồi đọc sách thì thấy trên trời sa xuống một người con gái. Nhìn xuống dưới đèn tưởng quỷ tới, mái tóc mây nghiêng tràn dưới mũ. Giây lát đưa mắt nhìn người bên cạnh, y phục không giống với ngôn ngữ. Tự nói là từ Ngô Môn cách đây sáu nghìn dặm, mang máng không biết tại sao tới đây cam tâm chịu làm dâu họ Lương, chiếu chỉ cao môn bảng trời ban. Mấy năm nữa chồng làm tướng công, con cháu sẽ tràn đầy phú quý. Phải biết chuyện đôi lứa có duyên cớ, người có của hẵng cầu, đừng màng người nghèo khó”.

– Cha con Lý tú tài xem xong im thít không nói gì.

Viên tri huyên bước chậm rãi trên công đường, nói:

– Người con gái đó đã lấy được một tể tướng, Hàn Cô Nương này không biết có cái phúc đó không?

Cha con họ Lý nghĩ, đã có chuyện gió cuốn người đi xa tới sáu nghìn dặm, hơn nữa người đó còn làm vợ tể tướng, thật là cực kỳ tốt lành. Lại được Viên tri huyện ra mặt điều đình cũng rất vinh quang rồi, họ liền đổi buồn làm vui. Kết quả là hai nhà lại hoà thuận như cũ.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận