Đời Thanh, có một người thợ may, vợ mất sớm chỉ để lại một đứa con gái. Cô con gái dậy thì rất mực xinh đẹp khiến cho bọn con trai lang thang trong làng thèm khát rỏ dãi. Để tránh rắc rối người thợ may mỗi lần ra khỏi nhà đều nhốt con gái trên lầu làm những việc may vá lặt vặt.
– Một hôm, người thợ may trở về nhà vào buổi tối thấy cửa nhà mở rộng, gọi con không thấy thưa. Cảm giác có chuyện bất thường. Ông hoang mang lo lắng chạy vội lên lầu thì thấy con gái chết trên ghế, hai tay bị trói, váy bị tụt xuống dưới dùi, trên mặt đất có nửa mẩu lưỡi người, cổ họng cô có vết móng tay cào cấu. Người thợ may đau đớn không thiết sống, lập tức báo án lên quan.
Quan huyện sau khi khám nghiệm tử thi, nhận định rằng cô gái, bị người bị đứt lưỡi giết chết. Ông lập tức phát lệnh cho truy tìm tội phạm. Mạng lưới vây bắt được tỏa ở khắp nơi, quả nhiên bắt được một người bị đứt lưỡi ở dưới gầm hương án trong một ngôi miếu. Người này máu tươi cứ nhỏ ra từ trong miệng, không thể nói năng được. Chứng cứ đã rõ ràng, quan huyện liền xử người này tội chết, báo lên trên phê chuẩn vụ này. Nhưng mấy hôm sau quan huyện này bị điều đi nơi khác.
– Tân quan huyện Viên Mục cảm thấy vụ án giết người rất khả nghi, ông suy luận: Lưỡi bị cô gái cắn đứt, người đó chắc chắn sẽ đau đớn mà bỏ chạy, làm sao mà còn trói cô gái trên ghế tiến hành cưỡng dâm cho tới chết được? Tình tiết cho thấy bọn gây án nhất định không phải chỉ có một người và hung thủ có lẽ không phải người đứt lưỡi. Thế là ông quyết định thẩm vấn lần nữa.
Hôm đó, ở nha môn huyện có dán thông báo, nói là sẽ xét xử công khai vụ án này ở Võ Doanh. Đến buổi trưa, Viên Mục ngồi ở Võ Doanh, quát rằng?
Also Read: Viên Mục khéo biện hộ cho cô gái từ trời rơi xuống
– Cho giải phạm nhân ra đây.
Mọi người, chỉ thấy nha dịch bày ra một cái ghế băng và miếng vải bó chân đặt chính giữa, còn Viên Mục lại rất nghiêm túc thẩm vấn hai vật này. Sự việc hết sức kì lạ nên những người hiếu kỳ kéo đến xem nườm nượp. Bỗng có tiếng pháo nổ, cửa lớn bị đóng chặt lại, mọi người đều không biết để làm gì.
– Viên Mục nét mặt nghiêm nghị nói:
Để xử vụ án này ta đành phải kẹp ghế đánh vải. Đêm qua có thần linh nói với ta, hôm nay có thể bắt được hung thủ. Ngài bảo ta buộc mảnh vải bó chân đã trói cô gái kia vào hai cái cột ở hai bên công đường, những người muốn ra ngoài phải cùng tay sờ vào vải, nếu là hung thủ, mảnh vải sẽ tự động trói tay hắn lại.
Mọi người nghe thế lần lượt theo thứ tự sờ vào mảnh vải rồi đi ra. Có hai người còn chưa động tay vào vải, tay đã run lên bần bật. Viên Mục thấy thế hạ lệnh bắt lấy chúng. Quả nhiên, qua thẩm vấn hai người này đã phải cúi đầu nhận tội.
– Hoá ra, hôm đó có người bán hàng rong rao bán qua cửa nhà cô gái, cô chạy xuống kêu mua chỉ rồi vào trong lấy tiền trả. Tên hàng rong thấy cô xinh đẹp thì nảy sinh ý xấu liền theo cô lên lầu ôm lấy cô hôn hít. Cô gái trong lúc tức giận cắn đứt lưỡi hắn, hắn đau đớn không chịu nổi, buông cô ra bỏ chạy. Vừa đúng lúc có hai tên thanh niên lang thang đi qua, thấy cửa khép hờ liền lách người mò vào. Lên lầu trên thấy cô gái đang khóc lóc một mình. Chúng liền ôm chặt lấy cô giở trò bậy bạ. Khi cô gái kêu to tên, một tên liền bịt mồm cô lại, một tên tháo miếng vải bó chân của cô trói cô vào ghế. Cưỡng hiếp cô xong, sợ cô báo lên quan phủ chúng liền bóp chết cô gái.
Chuyện Viên Mục xét hỏi đồ vật bắt thủ phạm phút chốc đã được loan truyền khắp nơi, dân chúng ai cũng ca ngợi ông là “thần quân”.