Kỷ Vân giải thích chữ “Lão Đầu Tử”

Khi Kỷ Vân đang biên soạn cuốn ”Tứ khố toàn thư”, một hôm, đang vào giữa hè, ông cởi trần ngồi bên án thư. Đúng lúc đó Càn Long xa giá đến. Mũ áo không chỉnh tề mà gặp nhà vua cũng phạm vào tội khi quân, huống hồ là bộ dạng của Kỷ Hiểu Lam lúc này. Ông hoảng sợ vội vàng chui xuống dưới gầm bàn trốn.

Càn Long đã nhìn thấy cảnh đó, liền vẫy tay ra hiệu cho tả hữu ý bảo bọn họ không lên tiếng còn mình ngồi xuống bên cái bàn mà Kỷ Vân đang nấp. Rất lâu sau, Kỷ Vân cảm thấy ngột ngạt, nghe ở bên ngoài im hơi lặng tiếng, lại bởi vì cái bàn kín quá không nhìn thấy gì cả nên không rõ hoàng thượng đã đi chưa, ông liền len lén thò một ngón tay giữa ra, thấp giọng hơi nhỏ:

– “Lão đầu tử” (lão già) đã đi chưa?

Càn Long vừa tức vừa buồn cười, cố ý quát to:

– Hỗn láo! Ai ở trong đó? Có mau chui ra không?

Kỷ Vân đành phải bò ra quỳ xuống đất. Càn Long nói:

Đọc thêm: Kỷ Vân đối đáp với vua Càn Long

– Tại sao khanh lại gọi ta là ”lão đầu tử”?

– Bệ hạ là vạn tuế đáng được xưng là ”già” lão; tôn là quân vương, đứng đầu cả nước, muôn dân kính trọng, đương nhiên là “đầu” rồi; còn ”tử” là con yêu của trời đó. Cho nên gọi “lão đầu tử” là cách gọi tôn kính nhất.

– Thế cái ngón tay giữa thì là chỉ cái gì?

Là đại diện cho “quân” (vua), quân trong ”thiên địa quân thân sư” đó.

Kỷ Vân giơ một bàn tay lên, động đậy ngón tay giữa nói:

– Tính từ bên trái, thiên địa quân thân sư, ngón giữa là quân; tính từ bên phải lại, thiên địa quân thân sư, ngón giữa vẫn là quân. Cho nên ngón giữa đại diện cho ”quân” (vua).

Càn Long cười nói:

– Trí thông minh của khanh thật đáng khen, tha tội cho khanh.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận