Đời Minh, trung thành Sơn Dương có rất nhiều hiệu cầm đồ. Các ”tiên sinh triều phụng” trong các hiệu này thích khoe mẽ nhất mà cũng lười biếng nhất.
– Một hôm Từ Văn Trường đi qua một hiệu cầm đồ, thấy bọn chúng đang quát giá bắt nạt người nghèo, ông vô cùng tức giận liền dùng mẩu than củi vẽ lên bức tường đá đối diện với hiệu cầm đồ đó bức tranh ”Đan phượng triều dương” (Phượng hoàng đỏ hướng về mặt trời), dưới con phượng hoàng lại vẽ một con lợn bẩn thỉu đang ngẩng đầu lên.
Mấy vị ”triều phụng” trong hiệu cầm đồ kia chắp hai tay, lười biếng vịn vào quầy hàng, nhìn thấy bức tranh kia thì chợt giật nảy mình. Một người nói với Từ Văn Trường:
Đọc thêm: Trịnh Đường ngự tiền vẽ tranh
– Bức ”Đan phượng triều dương” này tôi đã nhìn thấy rồi, có điều người ta chỉ vẽ con phượng hoàng đang hướng về vầng mặt trời. Nhưng ông lại còn vẽ một con lợn đang ngẩng đầu dưới con phượng hoàng, đó chẳng phải là vẽ rắn thêm chân sao?
Từ Văn Trường nói:
Bức anh xem là ”đơn triều”, tôi vẽ là ”song triều”. Tức là lấy phượng hoàng làm trung tâm, trên dưới phân ra làm hai tầng. Tầng trên, phượng hoàng hướng về mặt trời, có nghĩa là ”Đan phượng triều dương”. Tầng dưới, con lợn hướng về phượng hoàng, gọi là ”Trư la triều phượng” (Lợn hướng về phượng hoàng), ”Trư la triều phượng”, bây giờ anh đã hiểu chưa?
– Bọn ”triều phụng” lúc đầu ngây ra, sau một hồi suy nghĩ mới biết ông đang chửi mình ”lợn hướng về phượng hoàng”, tên nào tên nấy ngượng chín mặt.
Bách Điểu Triều Phụng: Xuất phát từ truyền thuyết Phượng Hoàng là vua của bách điểu. Việc treo tranh bách điểu triều phụng trong nhà giống như tranh rồng và hổ. Loại tranh này khẳng định quyền uy chí tôn và tầm ảnh hưởng tới xã hội. Tập quán của phượng hoàng là loài chim cần cù, chăm chỉ. Vậy nên tranh phượng hoàng mang ý nghĩa thúc đẩy tính chăm chỉ, cần cù. Noi gương theo tính cách của Vua Bách Điểu.