Khi xử án, Dương Phùng Xuân đang tra hỏi, đột nhiên ông ngừng lại và ra lệnh cho hai tên lính đứng ở bên cạnh. Ngoài cửa có kẻ nghe trộm, mau mau bắt lại cho ta…
– Dưới Triều Minh ở bộ hình có một ông quan tên là Vương Tôn xét xử rất quang minh. Một hôm, ông đang trực ở bộ, bỗng nhiên có một người chạy đến báo tin, nói là vợ ông đã bị giết ở trong phòng ngủ. Vương Tôn rất kinh ngạc vội vàng chạy về nhà. Thấy vợ chết rất thảm hại. Ông ta thương xót vô cùng, vội quay trở lại bộ hình và trình báo lên quan. Chu Dung là viên quan ở bộ hình lập tức giao vụ án này cho quan án ở Hà Nam xét xử.
Những ngày điều tra vụ án không đem lại kết quả gì cả. Ai cũng nghĩ rằng, vụ án này do Vương Tôn chủ mưu. Quan án đã ra lệnh bắt Vương Tôn lên cung đường để tra hỏi.
– Vương Tôn một mực kêu oan và giải thích:
Hôm đó là ngày trực của tôi, sau khi nghe có người báo tin tôi đã trở về nhà ngay. Theo tôi được biết vợ tôi không gây điều qua tiếng lại gì với mọi người xung quanh. Bình thường vợ chồng tôi sống với nhau rất hoà thuận, tôi làm sao lại giết cô ta được chứ.
– Quan án ở Hà Nam tra hỏi nhiều ngày, Vương Tôn vẫn một mực không nhận tội. Tư pháp Hà Nam đành bẩm báo tình hình tra hỏi lên viện kiểm sát đô thành. Viện này lại giao vụ án cho viên quan xử là Dương Phùng Xuân ở tỉnh Vân Nam xử lý.
Trên đường phố xuất hiện bản thông báo xử án của Dương Phùng Xuân. Khi xử án, Dương Phùng Xuân đang tra hỏi, đột nhiên ông ngừng lại và ra lệnh cho hai tên lính đứng ở bên cạnh:
Đọc thêm: Dương Lịch phá án bằng một lời khai
– Ngoài cửa có kẻ nghe trộm, mau mau bắt lại cho ta!
Tên lính làm theo lệnh và đã bắt được hai tên nghe trộm đó.
– Dương Phùng Xuân liền nói!
Hai tên nghe trộm lén lút kia, chúng mày làm thế để làm gì? Hãy khai thật ra mau!
– Một tên sợ hãi chỉ vào tên kia và nói:
Là do anh ta bảo con đến đây, không biết là có mục đích gì.
– Dương Phùng Xuân hỏi:
Hắn ta là người như thế nào?
– Tên này trả lời:
Hắn là bạn với quản gia của Vương Tôn
Dương Phùng Xuân mỉm cười và thả tên này ra. Sau đó ông ra lệnh trói tên kia lại và tra hỏi. Tên này cuối cùng phải thú nhận và khai ra sự thật, thì ra hắn đã cùng với tên quản gia câu kết thành gian không may bị vợ Vương Tôn bắt gặp. Biết sự việc đã bị bại lộ, chúng liền giết bà ta để bịt đầu mối.
– Dương Phùng Xuân ngay lập tức hạ lệnh bắt tên quản gia giam vào ngục, đồng thời giải thoát cho Vương Tôn. Mọi người rất lấy làm ngạc nhiên hỏi Dương Phùng Xuân xem có bí quyết gì không.
Dương Phùng Xuân liền nói:
– Nếu không phải là việc có liên quan đến mình, thì ai lại dại gì nửa đêm đi nghe trộm.