Khi Tôn Dực làm thái thú ở Đơn Dương Quy Lãm làm đốc giáo, Đới Viên làm bộ thừa. Ông rất gần gũi các bạn đồng liêu, trong xứ trộm cướp ít đi, nhân dân yên hàn, phong tục lành mạnh, thuần phác. Những điều đó làm cho những kẻ dưới quyền của Tôn Dực như Biên Hồng ghen tức.
– Có một hôm Tôn Dực ra cửa tiễn khách, bọn Biên Hồng nấp sẵn từ trước ở sau lưng xông ra, chém loạn xạ vào Tôn Dực. Sau khi xảy ra sự việc đó, bọn Biên Hồng sợ tội trốn vào rừng sâu. Mối tai hoạ bất ngờ giáng xuống đó khiến cho người vợ của Tôn Dực là Từ Thị khóc lóc đến nỗi chết đi sống lại. Nhưng sau đó nàng đã dần dần trấn tĩnh lại, nghĩ bụng: Khóc lóc mãi phỏng có ích lợi gì? Phải đi lùng bắt thủ phạm, trả thù chồng, thế mới là phải đạo. Thế là nàng lựa chọn trong quân đội của chồng mình một số binh lính vừa có lòng nghĩa hiệp lại vừa có võ nghệ cao cường, cùng nhau vào rừng sâu lùng bắt bọn thủ phạm Biên Hồng và cuối cùng đã bắt được hắn, chặt đầu đem về tế chồng.
Cũng vào lúc ấy, Quy Lãm vốn trước đây làm đốc giáo trong quân đội, đã vơ hết cả quản gia, thê thiếp, nữ tỳ của Tôn Dực về làm của riêng mình, thả sức dày vò, đồng thời ép đòi Từ Thị cũng phải theo ý hắn. Là một trang liệt nữ trung trinh, mồ chồng còn chưa xanh cỏ, Từ Thị đời nào lại chịu nghe theo? Chịu một nỗi nhục nhã lớn lao như thế, lẽ ra nàng phải chửi thẳng vào mặt Quy Lãm một trận, nhưng chỉ vì nghe rằng mình là phận đàn bà chân yếu tay mềm, làm dữ quá e rằng sẽ bị kẻ địch mạnh hơn hãm hại. Thế nên đã cố làm ra vẻ tươi cười nói:
– Tướng quân đã có lòng yêu thương đến thiếp, lẽ nào lại chẳng nghe theo. Có điều chồng thiếp mới chết, hiện nay đang thời kỳ tang chế, trong lòng thiếp còn lắm nỗi âu sầu, làm sao có thể hầu hạ tướng quân ngay được? Nên chăng hãy để đến cuối tháng, thiếp bỏ khăn tang, lúc đó sẽ chiều theo tướng quân, thế có phải tốt hơn không?
Nghe nàng nói thế, Quy Lãm nghĩ thầm trong bụng: Nếu như cố ép uổng nàng, rồi sinh ra khóc lóc ồn ào, thì còn có gì là thú vị nữa? Với lại đến cuối tháng cũng chẳng còn bao nhiêu lâu nữa, nên hắn đành kiên nhẫn chờ đợi.
Đọc thêm: Viên Thiệu dùng kế lấy thành ký châu
– Đến một ngày cuối tháng, Vợ Tôn Dực bày hương hoa quả phẩm, thắp đèn nhang lên, quỳ trước bài vị của chồng, lễ bái một hồi xong, bỏ áo xô khăn tang, xông hương tắm gội, trang điểm phấn son, lại xinh đẹp như tiên nữ gạt bỏ tâm tư nặng nề trong lúc để tang chồng. Tiếp đó, ở một căn phòng ngủ khác, nàng cho chuẩn bị chăn gối sẵn sàng, giả làm như chuẩn bị mọi mặt để chiều theo ý của Quy Lãm.
Lại nói Quy Lãm vẫn là một kẻ gian ngoan, hắn sợ rằng Vợ Tôn Dực sẽ lừa mình, cho nên ngầm dõi theo từng cử chỉ hành động của nàng. Nay thấy nàng chuẩn bị sẵn sàng như vậy, thấy vẻ mặt nàng trang điểm tươi đẹp thế chỉ những muốn ôm nghiến vào lòng mình. Thế là không chờ đợi thêm được nữa, bước thẳng vào phòng nàng.
– Thấy Quy Lãm đẩy cửa bước vào, Vợ Tôn Dực lướt nhẹ nhàng đôi gót sen đến trước mặt hắn, tươi cười cúi chào. Quy Lãm đang định dang tay ôm lấy nàng, bỗng thấy Từ Thị quát lên một tiếng:
Các tướng ở đâu, không ra trừ gian tặc, còn đợi đến bao giờ.
– Quy Lãm giật bắn mình, vội vàng quay ra định thoát thân thì đã bị những bộ tướng cũ của chồng mà Từ Thị đã liên hệ từ trước như Tôn Cao Phó Anh v.v… chặn đứng ngay trước mặt. Họ đã theo lệnh của Vợ Tôn Dực, nấp sẵn ở trong phòng này.
Quy Lãm quỳ xuống đất van xin Từ Thị.
– Xin phu nhân hãy cứu tôi! Tôi xin cởi giáp về quê, cày ruộng chăn trâu suốt đời để chuộc lỗi lầm này!
Phu nhân đã mắng lại:
– Lúc sinh thời Tôn Dực đối xử với ngươi có gì tệ bạc lắm đâu. Trước mặt chồng ta, ngươi và Đới Viên tiền hô hậu ủng, tỏ ra hết mực trung thành. Ta cũng đinh ninh cho rằng các ngươi là những bậc trung lương đã nhiều lần nói tốt về các ngươi với chồng ta. Thật không ngờ thái thú bị người ta hãm hại, các ngươi chẳng nghĩ đến việc trả thù, ngược lại còn lợi dụng lúc người khác gặp nguy nan, các ngươi nỡ giở trò ném đá theo người sa xuống giếng, chiếm cả thê thiếp của người ta, ngay cả ta mà các ngươi cũng chẳng bỏ qua, như thế hỏi có khác gì muông thú? Ta lập mưu giết ngươi chính cũng là để trả thù chồng ta, trừ hại cho dân trừ gian cho nước.
Nói xong, Từ Thị giật lấy thanh gươm trong tay của Tôn Cao, đâm thẳng vào tim của Quy Lãm. Hầu như cũng cùng lúc đó, ở bên ngoài, những người khác do Từ Thị tổ chức, đã giết được Đới Viên.
– Chuyện Từ Thị dùng mưu trả thù chồng lan truyền trong toàn quân mọi người không ai là không kinh ngạc và ca ngợi nàng là một trang kỳ nữ.