Kế khôn khéo đá túc cầu của Tào Tháo

Tào Tháo lập tức chấp nhận đề nghị ấy của Trình Dục, đá quả bóng Tôn Quyền đá tới cho bật đi chỗ khác. Sự việc diễn biến quả nhiên không ngoài dự đoán…

Lưu Bị sang Đông Ngô kết nhân duyên, cùng phu nhân an toàn trở lại Kinh Châu. Kế hoạch dùng danh nghĩa ”kết thân” để lấy lại Kinh Châu bị thất bại, Tôn Quyền vô cùng bực tức, định đem quân đánh Lưu Bị để trả thù rửa hận. Mưu sĩ Trương Chiêu khuyên ngăn rằng:

– Ở phía bắc, Tào Tháo đang ngày đêm muốn trả mối thù Trận Xích Bích, nhưng còn sợ ta đồng tâm hợp lực với Lưu Bị nên chưa dám khinh suất ra quân. Nay chúa công nếu không nén được cơn giận nhất thời, tàn sát lẫn nhau với Lưu Bị, Tào Tháo nhất định sẽ nhằm sơ hở mà tấn công ta, Đông Ngô sẽ nguy mất!

Tôn Quyền nói:

– Vậy thì làm thế nào. Mưu sĩ Cố Ung hiến kế.

– Theo tôi vẫn cứ nên cử người đến Hứa Đô, tiến cử Lưu Bị lên làm Kinh Châu mục. Sau khi biết tin này. Tào Tháo cho rằng hai nhà chúng ta vẫn rất đoàn kết với nhau, sẽ không dám gây chiến tranh với Đông Ngô chúng ta, mà Lưu Bị cũng không oán hận chúa công. Sau đó, lại dùng kế phản gián, xúi giục cho Tào Tháo và Lưu Bị thôn tính lẫn nhau, chúng ta mới có thể ở giữa mà thu lợi, Kinh Châu mới có thể về tay ta được.

Tôn Quyền liền cử Hoa Hâm mang sớ tấu sang Hứa Đô.

Sau khi tiếp kiến Hoa Hâm, Tào Tháo thấy như thừa chân thừa tay, tâm tình hoảng loạn, mưu sĩ Trình Dục hỏi:

– Ngay cả những lúc giao tranh hòn tên mũi đạn thừa tướng cũng chưa sợ bao giờ, nay nghe tin. Lưu Bị được Kinh Châu, sao lại kinh hoàng đến thế?

Tào Tháo nói:

– Lưu Bị là rồng trong giống người, bình sinh chưa bao giờ được xuống nước. Ngày nay chiếm được Kinh Châu, là rồng nhất được thả ra biển rộng, còn ai xứng là địch thủ của hắn nữa, làm sao ta lại chẳng kinh hoàng.

Đọc thêm: Kế hoả thiêu doanh trại của Lục Tốn

Trình Dục nói:

– Thừa tướng biết Hoa Hâm đến đây với ý gì không?

Tào Tháo nói:

– Không được rõ lắm!

Trình Dục nói:

Tôn Quyền luôn luôn căm ghét Lưu Bị, luôn muốn mang quân đi tấn công hắn, nhưng chỉ sợ thừa tướng nhân sơ hở mà đánh úp Đông Ngô, cho nên đã cử Hoa Hâm làm sứ thần, tiến cử Lưu Bị làm Kinh Châu mục, đó là chuyện vỗ về Lưu Bị, và để thừa tướng đừng mong nói gì nữa.

Tào Tháo chợt tỉnh ra:

– Đúng! Đúng!

Trình Dục nói tiếp:

– Tôi xin dâng một kế, để cho hai bên Tôn, Lưu tự cắn xé nhau, thừa tướng có thể nhân chỗ sơ hở mà mưu lợi, lần lượt đánh đổ hai nhà đó.

Tào Tháo mừng lắm, vội hỏi:

– Kế chi vậy?

Trình Dục nói:

– Tướng lĩnh mà Đông Ngô quý trọng nhất là Chu Du. Thừa tướng tiến cử với hoàng đế cho Chu Du làm thái thú Nam Quận, Trình Phổ làm thái thú Giang Hạ, và giữ Hoa Hâm lại trọng dụng trong triều. Như thế, để có được Nam quận và Giang Hạ, Tôn Quyền và Chu Du nhất định sẽ mang quân đi thảo phạt Lưu Bị. Chúng ta nhân sơ hở đó tiến công, chẳng phải là rất tốt không nào?

Tào Tháo lập tức chấp nhận đề nghị ấy của Trình Dục, đá quả bóng Tôn Quyền đá tới cho bật đi chỗ khác. Sự việc diễn biến quả nhiên không ngoài dự đoán của Trình Dục, Chu Du tuy nhậm chức thái thú Nam Quận nhưng ngay lúc đó lại nêu ra với Tôn Quyền yêu cầu đem quân đi để lấy lại Kinh Châu. Thế là từ đó hai nhà Tôn, Lưu lại bắt đầu một cuộc chiến tranh mới, kết quả Chu Du không đấu nổi Gia Cát Lượng, uất lên mà chết.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận