Bao Chửng hỏi đá bắt hung thủ

Bao Chửng khi còn làm huyện lệnh huyện Định Viễn thường xuyên cải trang đi vi hành.

– Một lần, Bao Chửng dẫn theo nha lại đi qua một ngọn núi, thấy trong đám cỏ cây trước mặt ruồi nhặng bay loạn xạ lại có mùi tanh xộc vào mũi liền lệnh cho nha lại vào xem xét. Trong đám cỏ có xác một người đàn ông, thân thể đã thối rữa, mặt mũi đã bị biến dạng, lưng bị đè bởi một phiến xanh to tướng, trên vai còn khoác cái túi đi ngựa, bên trong có một con dấu gỗ khắc chữ ”Tống ký”, hoá ra đây là một người buôn vải thô. Bao Công liền cho xét hỏi hương trưởng, biết nơi này không có thương nhân buôn vải nào họ Tống, ông phán đoán đây là vụ án cướp của giết người. Thế thì kẻ giết người là ai?

Ngày hôm sau, Bao Chửng cho dán bố cáo nói rằng sẽ thẩm vấn phiến đá tại công đường. Mọi người liền nô nức kéo đến công đường xem chuyện kỳ quặc này. Phiến đá xanh kia được đặt giữa công đường, Bao Công mặt sắt vô tư quát:

– Phiến đá to gan kia, lại dám cướp của giết người, mắt không thấy phép nước đánh bốn mươi gậy lớn cho ta.

Sai nha giơ cao gậy, hằm hằm nện xuống phiến đá, ”côm cốp côm cốp” kêu vang lên khiến bọn sai nha đau cả đầu. Mọi người thấy thế đều không nhịn được, cười ầm lên. Bao Chửng mắng:

Đọc thêm: Vương Doãn khéo dùng mỹ nhân kế

– Bản huyện xử án, trong công đường phải yên lặng, các ngươi lại dám huyên náo, đáng bị tội gì?

Mọi người thấy Bao Chửng nổi nóng nhất tề quỳ xuống, miệng nói

– Biết tội.

Bao Chửng nói:

– Thế thì tốt, theo các ngươi, chịu đánh hay chịu phạt? Chịu đánh, mỗi người đánh bốn mươi gậy; chịu phạt, mỗi người ký tên bảo đảm, hạn trong ba ngày phải nộp ba thước vải thô. Ai vi phạm sẽ bị nghiêm trị.

Mọi người đồng ý chịu phạt, nghĩ bụng: Bao Đại Nhân thật có ý tứ, tìm không ra thủ phạm liền bắt mọi người nộp vải để liệm.

– Trong vòng ba ngày, những hàng bán vải thô ở đường xa chợ gần đều bán hết sạch. Thuộc hạ của Bao Chửng vừa thu vải vừa kiểm tra dấu in trên mép vải phát hiện ra rất nhiều người nộp vải có in con dấu ”Tống ký”, đúng y con dấu của người chết. Qua xét hỏi được biết đó là của một hiệu vải. Lập tức bắt ngay chủ hiệu vải kia lại. Lão chủ vừa thấy con dấu của người chết, mặt cắt không còn hột máu, đành phải khai nhận: người họ Tống này mua về rất nhiều vải thô, sau khi đóng dấu đã gửi ở chỗ hắn. Hắn đã giết người đoạt vải nhưng trong lúc vội vàng quên mất phải thủ tiêu cái túi đi ngựa.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận