Riêng Cao Dương, bưng mớ đay rối trên tay chẳng gỡ mối, cũng không rút được ra sợi nào, nghĩ ngợi một lát, đi thẳng vào trong phòng…
– Thời Nam Bắc Triều, thừa tướng của Đông Ngụy là Cao Hoan, sinh ra được mấy người con trai. Thường ngày, Cao Hoan nuôi dạy các con rất nghiêm khắc, mong muốn các con của mình đều thành tài.
Các con ông phần lớn đều ngoan ngoãn nghe lời, chỉ cần cha mình hơi ngầm tỏ ý là họ răm rắp bảo nhau làm theo. Riêng có một người tên là Cao Dương (529 – 559), thường thường tỏ ra cứng đầu cứng cổ, hay làm trái lời cha, khiến Cao Hoan cảm thấy rất phiền lòng.
– Một lần, Cao Hoan ra một đầu đề, ý muốn qua đó để xem xét tài trí của các con. Nghe cha gọi các con đều tới đủ, đứng sóng hàng để chờ nghe lệnh cha:
Nay ta trao cho các con mỗi người một mớ đay rối, để xem ai gỡ được vừa đẹp vừa nhanh, người ấy sẽ có thưởng.
– Nói xong, đưa từng nắm đay rối vào tay mỗi người và hô: Bắt đầu!
Sau tiếng hô đó, mấy người con chăm chú theo lệnh cha, gỡ từng sợi đay rối.
– Những sợi đay rối mới khó gỡ làm sao? Những sợi đay vàng khè cứ vo tròn lại với nhau, chẳng khác gì một mớ rơm bị người ta lấy chân vò rối tìm được một đầu mối cũng phải mất rất nhiều thời gian.
Đọc thêm: Ba tấc lưỡi của Dương Trung thắng cả vạn quân
Khá khen thay cho mấy người con có lòng kiên nhẫn, họ lần lượt tìm ra được từng đầu mối rồi chắp từng sợi một vào với nhau. Riêng Cao Dương, bưng mớ đay rối trên tay chẳng gỡ mối, cũng không rút được ra sợi nào, nghĩ ngợi một lát, đi thẳng vào trong phòng, lấy ra một con dao sắc, cứ thế mắm môi mắm lợi chém phầm phập vào mớ đay rối. Xong việc, cậu lớn tiếng báo cáo với cha mình:
– Thưa cha! Con đã giải quyết xong mớ đay rối rồi ạ!
Cao Hoan buông cuốn sách đang đọc trên tay xuống, rời chỗ ngồi bước ra nhìn xem!
– Chưa nhìn thấy còn không sao, vừa ngó thấy mớ đay bị chém ông chợt nổi nóng quát lên:
Bảo con gỡ rối, tại sao con lại đem chém nát ra thế kia?
– Cao Dương mặt không biến sắc không hề luống cuống kiên định và rắn rỏi thưa:
Dạ thưa rối là loạn, loạn thì phải chém ạ.
– Cao Hoan lúc đầu còn ngớ người ra, về sau nghĩ lại thấy vui, thầm nghĩ bụng ”Không ngờ con ta lại là đứa có khí phách cầm quyền, hẳn sau này sẽ nên người? ”
Nghĩ vậy, ông lập tức công bố Cao Dương đã thắng và ban thưởng cho cậu!
– Quả nhiên không ngoài dự đoán đó, sau này lớn lên, Cao Dương đã làm vua của một nước, đó chính là Văn Tuyên Đế của nước Bắc Tề.