Hàn Bao lấy hung đồ trị cướp

Hàn Bao vỗ tay mấy tiếng, từ phòng trong bước ra mấy chục gã trai tráng đó là những kẻ ngang bướng xảo quyệt, là mối nguy hại thường xuyên của…

Thời Nam Bắc triều, bắc Ung Châu (biên giới phía Tây tỉnh Thiểm Tây) là vùng rất hoang vu, trộm cướp như rươi, luôn luôn xảy ra trọng án.

– Sau khi thứ sử Hàn Bao tới nhậm chức, việc đầu tiên là ra tay trị cướp. Ông nghe ngóng tình hình trong dân chúng, làm một cuộc điều tra kín, phát hiện thấy nhiều vụ án lớn lại là do bọn giàu có quyền thế gây nên. Mấy đời quan thứ sử trước đây đều e ngại thế lực của chúng, không dám trị cướp, cho nên chúng ngày càng lộng hành. Hàn Bao cũng cảm thấy việc này rất ghê tay. Suy nghĩ mấy ngày liền, cuối cùng cũng nghĩ ra được một mẹo hay.

Hôm ấy Hàn Bao gửi thiếp đi mời tất cả những người giàu có trong vùng tới dự tiệc. Rượu được vài tuần, Hàn Bao đứng dậy, chắp hai tay ra phía trước lễ phép nói:

– Tôi là một thứ sử, xuất thân từ hàng ngũ học trò, lại mới chân ướt chân ráo đến đây, mong các vị hãy giúp đỡ. Nghe nói vùng này xảy ra nhiều vụ trộm cướp, thế mà tôi lại chẳng hiểu chút gì về chuyện điều tra bắt bớ trộm cắp, tất cả trông nhờ vào các vị cùng chia sẻ nỗi lo lắng này với tôi.

Nói xong, Hàn Bao vỗ tay mấy tiếng, từ phòng trong bước ra mấy chục gã trai tráng đó là những kẻ ngang bướng xảo quyệt, là mối nguy hại thường xuyên của dân làng. Bọn nhà giàu lấy làm lạ cho nên tên nào tên nấy thấp thỏm lo âu, không hiểu ông thứ sử này định giở trò gì đây. Hàn Bao tươi cười đón tiếp đám thanh niên đó và mời ngồi vào bàn dùng cơm. Sắp xếp xong, Hàn Bao lại nói:

Đọc thêm: Hạ Nhược Đôn dạy ngựa ngăn quân ra hàng

– Hôm nay mở bữa tiệc này có một việc muốn nói với mọi người, là từ hôm nay trở đi, bản quan sẽ chia ra quản lý từng khu, mỗi một khu có một chủ soái do người giàu có trong khu vực đó đảm nhiệm, còn những người trai trẻ đang ngồi đây là người giúp việc, chia ra từng nhóm theo chỗ ở của mình. Tất cả mọi người đều thực hiện theo chế độ khoán trắng, nếu như ở khu vực nào xảy ra trộm cướp, thì khu vực đó phải tự phá án. Nếu như không phá nổi những vụ án đó, bản quan đành buộc phải xử theo tội dung túng cho trộm cướp.

Ngay lập tức, một viên quan đã mang giấy bút ra ghi chép sự phân công và những mệnh lệnh đó.

– Mọi người có mặt đều kinh ngạc, không ngờ vị thứ sử này lại ghê gớm đến thế. Sau khi ghé đầu ghé tai một hồi, có người hớt hơ hớt hải lên nói thầm với thứ sử:

Hàn Bao tủm tỉm cười thật không ngoài dự đoán, tin báo này rất đúng. Nguyên người thay mặt bọn nhà giàu đã từng gây án cung khai rằng vụ trọng án xảy ra mấy hôm trước là do họ gây ra, vừa hứa sau này sẽ không tái phạm nữa. Hàn Bao lấy giấy bút ra, bảo hắn ghi ra những tên đồng bọn, sau ghi vào sổ sách.

– Ngày hôm sau, trên phố xuất hiện một tờ yết thị: ”Những người tự biết mình đã từng trộm cắp, hãy mau ra tự thú, lập tức sẽ được tha tội: Những người trong tháng này không ra tự thú, bản thân sẽ bị bêu chợ, vợ con nhà cửa sẽ bị tịch thu thưởng cho người ra đầu thú trước”.

Trong vòng mươi hôm, trộm cướp lần lượt ra đầu thú hết. Hàn Bao mang danh sách ra đối chiếu, không có gì sai khác, liền tha tội cho tất cả, cho phép họ làm lại cuộc đời. Từ đó trộm cắp đều kinh sợ, không dám làm bậy làm bạ nữa.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận