Thứ sử Dương Châu Lý Sùng bỗng nảy sinh ra sự nghi ngờ. Ông đã ngầm sai hai người thân tín, cải trang thành người nơi khác đến Dương Châu, để thăm nom Giải…
– Thời Bắc Ngụy, có hai anh em nhà kia ở Định Châu (nay thuộc tỉnh Hà Bắc), một người tên là Giải Khánh Tân, một người tên là Giải Tư An bị triều đình kết án đưa đi lưu đầy ở Dương Châu.
Để tránh những công việc lao dịch nặng nề, trong một đêm mưa gió, ngươi em là Giải Tư An đã bỏ trốn. Người anh là Giải Khánh Tân sợ rằng sẽ phải gánh thêm nhiệm vụ lao dịch của Giải Tư An, nên đã mạo nhận xác chết bên bờ Trường Giang là xác em mình, khai rằng em mình bị người khác giết hại, rồi mua một mảnh đất để chôn cất.
– Giải Khánh Tân còn câu kết với một mụ phù thủy họ Dương ở trong thành, bảo mụ tự xưng là đêm mấy hôm trước đã nhìn thấy ma, đó là Giải Tư An và nói phao lên rằng Tư An bị người ta giết chết, hiện nay đã thành ma than khóc suốt ngày. Tiếp đó Giải Khánh Tân còn đổ cho những người lính cùng ở với em mình như Tô Hiển Phú, Lý Cai… là thủ phạm và kiện lên quan phủ.
Phán quan của Châu phủ cho bắt hai tên lính họ Tô, họ Lý đến để xét hỏi. Không chịu nổi đòn roi tra khảo, hai tên lính đã nhận tội giết Giải Tư An. Đang khi sắp kết thúc vụ án, thứ sử Dương Châu Lý Sùng bỗng nảy sinh ra sự nghi ngờ. Ông đã ngầm sai hai người thân tín, cải trang thành người nơi khác đến Dương Châu, để thăm nom Giải Khánh Tân đang bị giam ở trong lao.
Đọc thêm: Lý Sùng báo động bằng trống da trâu
– Hai người nói với Giải Khánh Tân:
Chúng tôi là người ở cách đây hơn ba trăm dặm, một buổi tối cách đây không lâu, có một người qua làng chúng tôi xin vào ngủ trọ. Trong câu chuyện của hắn, có điều khả nghi, nên đã hỏi dồn hắn. Lúc ấy hắn mới nói rằng hắn là phạm nhân bị châu phủ xử tội lưu đày đến Dương Châu, vừa mới trốn trại ra, hắn còn xưng tên là Tư An, họ Giải.
– Đêm ấy chúng tôi đã trói hắn lên cây, định sẽ giải hắn lên phủ. Nhưng hắn van nài mãi rằng: tôi có người anh tên là Giải Khánh Tân, hiện đang ở trong thành Dương Châu, nếu các ông có lòng thương, xin hãy đến tận nơi bảo với anh tôi, anh tôi là người vốn trọng tình nghĩa, biết điều nghĩa khí, nhất định sẽ bán nhà để hậu tạ các ông.
Bây giờ hãy cứ giữ tôi lại đây làm con tin cũng được. Nếu có gặp anh tôi, nói lại tình hình này mà không được hậu tạ, bấy giờ hãy đưa tôi lên quan cũng còn chưa muộn. Bởi vậy, chúng tôi đã không nề hà vất vả đến báo tin cho anh, anh định hậu tạ chúng tôi bao nhiêu, để chúng tôi còn về, báo cho em anh biết.
– Giải Khánh Tân vừa nghe vừa tái mặt đi. Ngay sau đó đã bòn vét quà cáp để hậu tạ hai người. Hai người kia liền mang những thứ đó tức tốc về phủ báo với thứ sử Lý Sùng. Sáng sớm hôm sau, Lý Sùng đã sai người đến đề lao để xét hỏi Giải Khánh Tân. Lý Sùng đập cục gỗ đe cung xuống mặt án thư quát hỏi:
Tên Giải Khánh Tân to gan lớn mật kia! Em ngươi trốn trại, tại sao ngươi dám nhận rằng thi thể người khác là em mình? Hãy khai thật ra!
– Thấy có hai người ”ở nơi xa” hôm qua đứng làm chứng, Giải Khánh Tân đành cúi đầu nhận tội.
Lý Sùng lại cho giải hai tên lính họ Tô họ Lý lên tòa xét hỏi, hai người nói rằng do không chịu được đòn đau nên đã nhận liều. Khoảng chừng một tháng sau, người em của Giải Khánh Tân là Tư An cũng bị bắt quy án, đưa vào nhà giam. Lý Sùng lại sai người vào thành bắt mụ phù thủy đã câu kết với Giải Khánh Tân, đánh cho một trăm roi để trị tội.