Trương Thuyền Tam hỏi cung tên trộm

Xem ra vị tân thái thú này là một người lẩn thẩn. Đến hôm thứ ba, Trương Thuyền Tam thuyền cho nha dịch chuẩn bị dụng cụ tra tấn, đợi lệnh kết án…

Vào đời Thanh, ở vùng Lai Châu, tỉnh Sơn Đông có một tên trộm gian ác xảo trá, tội chất cao như núi. Bị quan phủ bắt rồi nhưng vẫn cãi lem lémquan viên thẩm vấn vẫn  không có cách nào khép tội hắn.

– Thái thú Trương Thuyền Tam vừa mới đến nhận chức. Thái thú cũ liền bàn giao vụ này cho ông. Hỏi rõ tình hình vụ án xong, Thái thú Trương Thuyền Tam cười nói:

Cái chuyện vặt này chỉ trong vòng ba ngày có thể kết thúc.

– Sáng hôm sau, Trương Thuyền Tam đến nhà khách của nha môn, duỗi hai chân ngồi trên phản, một đĩa kim hoa giăm bông lớn đặt trên tràng kỷ, một bình rượu Thiệu Hưng để trên bục. Đứa tiểu đồng quạt lò, hâm rượu, viên thư lại ghi khẩu cung:

Trương Thuyền Tam cho gọi tên trộm lại, vừa uống rượu vừa nói:

– Ngươi là người Đàm Thành phải không?

Tên trộm trả lời:

– Vâng ạ.

Ngươi bao nhiêu tuổi?

– Dạ, ba bảy tuổi.

– Ngươi ở thành thị hay nhà quê?

– Dạ, ở thành thị.

– Bố mẹ ngươi còn không?

– Tiểu nhân bất hạnh, bố mẹ đều qua đời cả rồi.

Viên thư lại ghi chép ở bên cạnh thấy rất buồn cười, không hiểu tân Thái Thú hà cớ gì mà cứ hỏi những chuyện vụn vặt, thẩm vấn như thế làm sao có thể kết án được?

Đọc thêm: Trương Thắng sửa một chữ cứu mạng người

Ngày hôm sau, Trương Thuyền Tam vẫn tiếp tục hỏi tên trộm:

– Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?

Đáp:

– Dạ, ba chín tuổi.

Ngươi sống ở thành thị hay nông thôn?

– Ở nông thôn?

– Bố mẹ còn không?

– Bố đã mất sớm, chỉ còn lại mẹ.

Lúc này viên thư lại cảm thấy buồn cười hơn, cho rằng những điều thái thú hỏi khang khác ngày hôm qua. Xem ra vị tân thái thú này là một người lẩn thẩn.

Đến hôm thứ ba, Trương Thuyền Tam thuyền cho nha dịch chuẩn bị dụng cụ tra tấn, đợi lệnh kết án. Ông vẫn đến nhà khách uống rượu như thường lệ, lại gọi tên trộm đến hỏi:

– Ngươi bao nhiêu tuổi?

– Bốn mốt tuổi.

– Ngươi ở thành thị hay nông thôn?

– Lúc ở thành thị, lúc ở nông thôn.

– Bố mẹ ngươi còn không?

– Tiểu nhân may phúc, bố mẹ vẫn còn cả.

Viên thư lại bên cạnh ngầm lắc đầu, nghĩ rằng những điều thái thú hỏi giống như các bà già bàn luận chuyện gia đình, làm sao có thể dựa vài đó mà định án được.

Lúc này Trương Thuyền Tam uống liền ba chén rượu. nghiêm nghị nói với tên trộm:

– Xem hồ sơ, tội ngươi đã quá rõ, tại sao cứ lem lém cãi?

Tên trộm trả lời:

– Tiểu nhân thật oan uổng, xin đại nhân rủ lòng minh xét.

Trương Thuyền Tam đập bàn quát:

– Khi mới nhận vụ này, mọi người đều nói ngươi là xảo trá, quả không sai. Ta tán gẫu với ngươi trong ba hôm, toàn là chuyện gia đình vặt vãnh, ba hôm ngươi trả lời đều không giống nhau. Chuyện nhỏ còn lật lọng như thế, chuyện liên quan đến vụ án của bản thân thì như thế nào? Nếu còn dám che giấu cãi tội, ta sẽ đem những điều ngươi trả lời trong ba hôm ra chứng minh cho sự lật lọng của người, dù có xử tội chết cũng không quá đáng.

Tên trộm vẫn còn muốn biện bạch, Trương Thuyền Tam lệnh cho nha dịch.

– Xử tội chết không được bàn cãi.

Tên trộm lúc đó mới sợ hãi vội vàng cầu xin, tình nguyện nhận tội, thề không dám phản án nữa, đồng thời ký vào bản án trước toà, vụ án này kết thúc tại đấy.

Viên thư lại kia thấy thế mới vỡ lẽ, hết sức khâm phục tân thái thú Trương Thuyền Tam.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận