Quản Trọng (? – năm 645 trước Công nguyên) sau khi trở thành Tướng quốc nước Tề, liền thi hành một loạt những chính sách có hiệu quả, làm cho nước Tề ngày một trở nên hùng mạnh.
Vua nước Tề là Tề Hoàn Công được các chư hầu tôn là minh chủ. Dân tộc Sơn Nhung ở phía bắc nước Tề lại thường đem quân đi đánh nước Yên, liên minh với Tề, hòng làm suy yếu thế lực của nước Tề. Vua nước Yên thân đem hai vạn tướng sĩ tham chiến nhưng lại trúng vào ổ mai phục của Mật Lư, thủ lĩnh bộ lạc nước Lệnh Chi của Sơn Nhung tại một nơi gọi là hang Quỷ Khóc, chỉ chạy thoát được khoảng hơn nghìn người. Tiếp đó, Sơn Nhung lại nhổ liền một lúc ba thành, nước Yên vội vàng phái sứ giả sang nước Tề cầu viện. Thế là Tề Hoàn Công thống soái năm vạn đại quân tiến đến nước Yên.
Vua nước Vô Chung cũng phái đại tướng Hổ Nhi Ban dẫn hai nghìn binh sĩ tới trợ chiến. Hổ Nhi Ban được Quản Trọng phong làm tướng quân tiên phong, liên tiếp lấy lại được ba thành trì đã bị mất của nước Yên. Nhưng khi đánh đến một nơi gọi là đồi Lý thì không dám tiến lên nữa. Ông ta nói với Tề Hoàn Công và Quản Trọng:
– Trước mặt là hang Quỷ Khóc. Nếu Sơn Nhung bố trí mai phục thì dù cho chúng ta có cánh cũng không bay qua được. Hai vạn quân Yên sẽ vùi thân ở đó thôi!
Trên đường đi Quản Trọng đã nghĩ ra mưu kế vượt qua hang Quỷ Khóc, ông bảo Hổ Nhi Ban:
– Tướng quân đã băn khoăn như thế, vậy hãy đi sau đại quân. Quản Trọng nói đoạn, rút lệnh bài ra:
– Hai tướng Vương Tử Thành Phụ, Triệu Xuyên! Hai người đi tiền quân hành sự theo sự chỉ dẫn của lệnh bài, chuẩn bị cho tốt, sáng sớm ngày mai vượt Quỷ Khóc!
Vương Tử Thành Phụ và Triệu Xuyên nhận lệnh bài, dẫn quân đi.
Hôm sau, trời vừa mới sáng, hàng loạt, hàng loạt chiến xa tiến tới hang Quỷ Khóc. Chỉ thấy mõm ngựa được bịt bằng những chiếc giọ; trên bánh chiến xa có buộc dây gai nên âm thanh phát ra rất nhỏ; tướng sĩ đứng trên xe thì mặc giáp cầm mác, trông rất cao lớn; những lá cờ chiến của nước Tề tung bay ”phần phật, phần phật” trong gió.
Đọc thêm: Tử Sản tìm ra kẻ gian
Lúc này Mật Lư, thủ lĩnh nước Lệnh Chi của Sơn Nhung giương lá cờ nhỏ màu vàng có thêu chữ ”lệnh” xuất hiện trên đỉnh núi của hang Quỷ Khóc, thấy quân Tề tiến vào vòng phục kích của mình, ông ta liền phất cờ, hô lớn:
– Đánh!
Đùng một cái, tên, đá, gỗ bay tới tấp vào quân Tề, cái thì đập tan nát chiến xa, cái thì làm gãy gục cờ của Tề.
Mật Lư huy động lang nha bổng, xốc quân từ trên núi đánh xuống. Phát hiện ra một tướng Tề bị trúng rất nhiều tên nhưng vẫn đứng yên bất động trên chiến xa, Mật Lư liền vung lang nha bổng lên bổ mạnh vào đầu tướng Tề một gậy. ”Bụp” một cái, mũ trụ của tướng Tề bị bật tung. Định thần nhìn lại, thì ra trước chiếc mũ là một thân cây được khoác áo giáp. Mật Lư biết mình trúng kế thì sợ hãi thất sắc.
Lúc này, có tiếng trống dồn dập. Mật Lư nghe tiếng quay đầu lại, chỉ thấy Vương Tử Thành Phụ và Triệu Xuyên, dũng tướng của nước Tề dẫn quân xông thắng tới. Mật Lư thét to một tiếng, múa tít long nha bổng nghênh đỡ. Ông ta thấy xa xa có một người thân thể cao to đứng trên chiến xa đang quan sát hai bên đánh nhau đoán rằng đó là Quản Trọng, tướng quốc nước Tề thì liền nhào tới phía người đó. Nơi ông ta đi qua, không có tên lính nào của Tề chống đỡ nổi. Giây lát, Mật Lư đã đánh đến trước mặt Quản Trọng. Kể thì thấy lâu, thật ra lúc đó sự việc xảy ra rất nhanh, phía sau chiến xa bay ra hàng mấy chục mũi tên, Mật Lư kêu lên thảm thiết ngã nhào xuống đất. Một viên đại tướng thủ hạ của ông ta đánh vào vòng vây, cướp lấy Mật Lư đã trúng thương, tháo chạy về phía nước Cô Trúc một bộ lạc khác của Sơn Nhung.
Như thế, Quản Trọng đã dùng mưu trí vượt qua hang Quỷ Khóc, giải được vây cho nước Yên.