An Lộc Sơn lấy quân yếu nhử địch

Năm 756, năm thứ hai sau khi nổ ra ”Loạn An Sử”, An Lộc Sơn phao tin đi các nơi nói rằng vây cánh Thôi Càn Hựu chỉ có 4000 quân lính già yếu, để nhử quân đội triều đình cắn câu. Đường Huyền Tông không nghe lời khuyên ngăn của đại tướng Quách Tử Nghi, Lý Quang Bột, cử binh mã phổ nguyên soái Kha Thư Hàn đang trấn giữ Đông Quan (phía bắc Đông Quan Thiểm Tây bây giờ) đem quân đi đánh dẹp Thôi Càn Hưu.

Kha Thư Hàn mang 20 vạn đại quân tiến quân vào Tây nguyên, Linh Bảo (Linh Bảo Hà Nam bây giờ). Trong khi đó quân của Thôi Càn Hựu phía nam dựa vào núi cao, phía bắc giáp Hoàng Hà, khắp các quan ải và nơi hiểm yếu trên 70 dặm đường, đâu cũng có binh hùng tướng mạnh đóng kín và lăm le nhòm ngó.

Kha Thư Hàn dẫn đoàn tuỳ tùng cưỡi ngựa ra tận nơi quan sát tình hình địch, từ xa đã nhìn thấy Thôi Càn Hựu mang theo rất ít binh bèn vẫy tay ra hiệu: Đại quân ở các mũi, cùng nhau tiến lên!

Thôi Càn Hựu đem số lớn quân đội sắp xếp ở phía sau, số để lộ ra ngoài chỉ khoảng vạn người. Theo mệnh lệnh của ông, đám lính tráng này tụm năm tụm bảy phân tán lung tung, đi đi lại lại nơi trận tiền. Họ cười nói râm ran, chỗ thì tản ra, nơi thì cụm lạichỗ thủ xông lên trước, nơi lại lủi ra sau, rải rác và vụn vặt. Các bộ hạ của Kha Thư Hàn thấy vậy, bịt miệng cười khinh bỉ: ”Cái đám bị thịt này mà cũng đòi đánh trận!”

Trống trận nổi lên, hai bên bắt đầu giao chiến, cờ của quân Thôi Càn Hựu tự dưng đổ xuống, bị thua trận phải rút ra xa. Quân triều đình thấy vậy, lập tức hò reo lũ lượt đuổi tới bất giác đuổi tới đường quan ải lúc nào không biết.

Ngay sau đó, quân mai phục từ trước của Thôi Càn Hựu từ bốn phía xông ra, tiếng hô vang dội, từ trên cao, cơ man nào là gỗ đá ném xuống đập cho đám quan quân bên dưới kêu lên oai oái, chết và bị thương vô số. Đường quan ải rất hẹp nên đao thương của quân triều đình không sao xoay xở được.

Also Read: Vương Trăn khám phá vụ án tư thù

Kha Thư Hàn cuống lên như lửa đốt trong lòng, vội lệnh cho tướng sĩ của mình dùng ngựa kéo xe nỉ chạy ào lên phía trước, định bằng cách đó đánh tan quân địch. Trời đã quá trưa, đang nắng to bỗng đùng đùng nổi gió. Thôi Càn Hựu cười gằn một tiếng, đưa tay phải ra sau vẫy một nhát, mấy chục chiếc xe chở đầy cỏ khô lao đến nhanh như chớp chặn mất đường đi. Một mồi lửa châm cháy các xe cỏ, lửa được thế gió trong nháy mắt chảy lan cả sang xe địch. Khói lửa tràn ngập quãng đường hẻm, quân triều đình sặc khói không mở được mắt ra, làm sao phân biệt được đâu là ta, đâu là địch, tự đâm chém nhau. Cuối cùng cuống lên, quân triều đình hô lớn: ”quân địch ở trong đám khói, hãy bắn tên vào đi!” Trời tối dần tên nỏ của quân triều đình cũng bắn hết sạch, trong khói lửa chẳng thấy còn một bóng quân địch nào.

Đang lúc quân triều đình ngớ ra chưa hiểu sao thì từ phía sau lại dậy lên tiếng reo hò. Thì ra Thôi Càn Hựu đã sai tướng lĩnh của mình mang kỵ binh tinh nhuệ vòng, qua Nam Sơn, từ phía sau đánh úp. Quân triều đình rơi vào cảnh trước sau đều có địch, cả đầu cả cuối đều hoảng loạn, quân tâm hốt loảng, thua to phải rút chạy. Trong nháy mắt, kẻ thì vứt cả giáp trụ, khí giới chạy vào rừng, kẻ thì chen lấn nhau chạy trốn rơi xuống Hoàng Hà chết đuối, tiếng kêu khóc dậy trời.

Thôi Càn Hựu đem quân thừa thắng đuổi theo. Quân triều đình đến cứu viện thấy quân phía trước thất bại thảm hại, lũ lượt bỏ chạy. Quân nhà Đường đóng ở mạn Bắc Hoàng Hà thấy cảnh này, chưa đánh đã tan. Kha Thư Hàn thấy đại quân liên tục thất bại, liền ngửa mặt than rằng: ”Trời nỡ phụ ta” rồi mang theo chừng một trăm lính tráng bỏ trận tiền chạy trốn.

Trận ấy, hai mươi vạn quân triều đình bị tiêu diệt, Đồng Quan thất thủ, vị tướng kiêu hùng Kha Thư Hàn trở thành tù binh dưới thềm quân phản loạn.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận