Danh tướng đời Tấn Trương Huyền Chi lúc lên tám tuổi bị rụng mất mấy chiếc răng cửa, răng thay thế chưa kịp mọc ra. Vì thế nên mỗi khi nói hay cười, mở miệng ra, chỉ thấy cái đầu lưỡi đo đỏ, rất ngộ nghĩnh.
– Một hôm, Trương Huyền Chi cùng một lũ bạn đang chơi đá cầu ở sân, đám con trai con gái đứng vây quanh làm trọng tài.
Một người hàng xóm thấy Trương Huyền Chi đang há hốc cái miệng thiếu răng, vừa đá cầu vừa thở hổn hển, liền bước đến gần bắt chuyện.
– Thưa công tử, tôi muốn được công tử bày vẽ cho một điều được không ạ?
Nhìn thấy người đàn ông tươi cười và lễ phép đó, cũng cười đáp lại:
Đọc thêm: Trần Nguyên Phương khéo cãi lại Viên Công
– Bác ơi! Có chuyện gì đấy ạ?
Người kia hỏi:
– Lỗ chó chui làm sao lại để rộng thế ạ?
Trương Huyền Chi liếc mắt nhìn người ấy, chẳng phải nghĩ ngợi gì lâu trả lời ngay:
– Lỗ chó chui mở rộng, là để cho bác cũng có thể ra vào được tự nhiên mà!
Ồ cả sân ran lên một trận cười.
Người hàng xóm bỗng đỏ bừng cả mặt, thầm phục trong lòng: Tài biện bạch của Trương Huyền Chi quả thật là danh bất hư truyền.