Hàng xóm của Từ Trường Văn là Trương Quan Thọ có việc cần tiền nên muốn vay tiền.
Nhưng Từ Văn Trường cũng rất túng thiếu, đành phải dẫn anh ta đến gặp Cao Lập Trọng, một kẻ chuyên cho vay nặng lãi.
Cao Lập Trọng nói:
– Tiền vốn là mười lạng bạc, sang năm đến hạn, lãi sẽ là bốn lạng. Có Từ tiên sinh làm chứng, không cần phải làm văn tự nữa.
Từ Văn Trường cười nói:
– Ta thấy là, mười lạng bạc trả lãi bằng ba lạng rượu đi. Cao Lập Trọng đương nhiên nghe nhầm chữ ”rượu” thành chữ ”chín” (trong tiếng hán, ”rượu ( ) và ”chín” ( ) đồng âm), lập tức đồng ý ngay:
Also Read: Từ Vị làm thơ được rượu
Một năm trôi đi, Trương Quan Thọ theo sự chỉ bảo của Từ Văn Trường, gom góp đủ mười lạng bạc, lại rót ba lạng rượu rồi cùng Từ Văn Trường đến trả cho Cao Lập Trọng.
Cao Lập Trọng thấy thế rất tức tối. Từ Văn Trường nói:
– Năm ngoái, rõ ràng đã thoả thuận lại là ”ba lạng rượu”, anh làm sao mà nói khác được?
Cao Lập Trọng do không có bằng chứng thật về “ba lạng chín” đành tự an ủi là mình gặp vận đen.