Án Anh đi sứ phản kích vua sở

Năm 531 TCN, Án Anh phụng mệnh vua Tề đi sứ sang nước Sở. Sở Linh Vương kiêu ngạo và ngang ngược nói với các đại thần:

Án Anh rất lùn, nhưng hắn có danh tiếng rất cao trong các nước chư hầu. Lần này đến, chúng ta phải đem vào ra làm trò cười một phen để tỏ rõ uy phong của nước Sở ta.

Sau đó bố trí cho các đại thần cứ như thế, như thế đón tiếp.

Sau đó vài hôm, Án Anh ngồi trên cỗ xe bốn ngựa, tới cửa đông thành Trình, thủ đô nước Sở. Ông chỉ thấy lác đác một số quan viên Sở đứng ở hai bên cổng thành còn cửa lớn vẫn đóng im ỉm, Án Anh thấy kỳ quặc thì thấy quân sĩ giữ thành mở một cứa nhỏ bên cạnh cổng thành và mời ông vào theo lối đó như qua một cái hang và bảo:

– Đó là quy định của nước chúng tôi: người cao to thì vào cửa lớn, người thấp bé thì vào cửa nhỏ.

Án Anh biết rõ là Sở Vương muốn hạ nhục ông nên đi đến trước cửa nhỏ, nhìn một lát và nói:

– Đây là cái hang chó, không phải là cổng thành Nước chúng tôi cũng có một quy định: Chỉ khi nào đi sứ đến nước chó thì mới đi vào hang chó.

Lính giữ thành vội báo với vua Sở về lời nói của Án Anh. Vua Sở bảo:

– Ta vốn định trêu trọc hắn, nào ngờ lại bị hắn chọc lại ta. Vua đành hạ lệnh mở cổng lớn, mời Án Anh vào.

Án Anh vào cung, bái kiến vua Sở. Bỗng nhiên, Sở vương hỏi:

– Nước Tề không có người nữa hay sao?

Án Anh đáp:

Đọc thêm: Án Anh đánh cờ khuyên vua

Nước Tề chúng tôi nhiều người lắm. Mỗi người hà hơi một cái, thành đám mây. Mỗi người rơi một giọt mồ hôi là thành mưa. Trên đường lớn cửa thủ đô nước tôi, mọi người chen vai thích cánh, chân đi chạm gót chân, sao lại bảo là nước Tề không có người được?

Sở Vương cười mà rằng:

– Đã như vậy, sao lại phái một người bé nhỏ và lùn đi sứ?

Án Anh đáp:

 Ở nước chúng tôi bổ nhiệm vụ sứ giả cũng có một quy định là: Nếu đến thăm nước thượng đẳng thì sẽ phái người thượng đẳng, đến thăm nước hạ đẳng thì phái người hạ đẳng đi. Thần rất không có tài cán nên được phái tới đây.

Sở Vương bị châm biếm một hồi, cũng đành phải cười trừ Lát sau, võ sĩ dẫn một phạm nhân đi qua sân rồng. Sở Vương cố ý hỏi:

– Tên phạm nhân kia là người nước nào? Phạm tội gì?

Các võ sĩ đáp:

Người nước Tề, phạm tội trộm cướp ạ!

Sở Vương nhìn Án Anh, cười giễu:

– Người nước Tề sao lại không có tiền đồ? Lại làm những việc ấy Án Anh đứng dậy rất nghiêm túc, đáp:

– Chẳng lẽ quốc vương lại không biết sao? Cây quất trồng ở phía nam sông Hoài sẽ sinh ra quả quất. Nếu trồng ở phía bắc sông Hoài thì nó sẽ thành cây chanh gai. Mặc dù cành, lá của chúng giống nhau nhưng quả và hương vị của chúng rất khác nhau. Đó là vì thuỷ thổ của Nam và Bắc không giống nhau. Người Tề ở nước Tề chăm làm lụng nhưng cứ đến nước Sở làm đạo tặc chẳng phải là do thuỷ thổ nước Sở khiến cho người dân hay đi ăn cướp?

Vua, tôi nước Sở cảm thấu họ không phải là đối thủ của Án Anh, nên đỗi đãi rất tôn kính đối với ông.

5/5 - (12 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận