Chu Thọ Xương thả “vật hy sinh”

Nào ngờ lúc đó tân tri châu Chu Thọ Xương không chịu nhận hối lộ. Người quản gia vội quay về bẩm báo với Ung Tử Lương…

Đời Tống, ở Lãng Châu (nay là huyện Lãng Trung, anh Tứ Xuyên) có một tên đại ác bá tên gọi Ung Tử Lương, gia tài ức vạn, rất hay sinh sự kiếm chuyện, lại nhiều lần đánh chết người, sau đó mua chuộc quan lại, nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

– Một hôm, Ung Tử Lương dẫn theo thuộc hạ xông vào một quán rượu ở phía đông thành, kéo thẳng lên chỗ sang trọng trên lầu. Thấy chỗ đó đã có một thanh niên ngồi, một mình uống rượu thưởng làm phong cảnh bên ngoài cửa sổ, Ung Tử Lương xông tới tát người thanh niên, quát tháo đòi đuổi anh ta đi. Người thanh niên không chịu, cãi co lại Ung Tử Lương vừa huơ tay, bọn thủ hạ ùa tới đánh cho người thanh niên một trận tơi bời, nào ngờ cuối cùng anh ta đã tắt thở mà chết.

Ung Tử Lương thấy lại gây ra một án mạng vội vàng lủi đi. Trở về nhà, hắn sắp ít bạc sai quản gia đem đến phủ tri châu.

– Nào ngờ lúc đó tân tri châu Chu Thọ Xương không chịu nhận hối lộ. Người quản gia vội quay về bẩm báo với Ung Tử Lương. Ung Tử Lương đảo ngược con mắt, dặn dò quản gia cứ thế cứ thế mà làm.

Lại nói người nhà của người chết lập tức khiếu kiện lên tri châu Chu Thọ Xương. Chu Thọ Xương phẫn nộ, khi đang ký lệnh cho bắt Ung Tử Lương thì ngoài cửa có người vào tự thú, nói là do anh ta giết người, không liên quan gì đến Ung Tử Lương.

Chu Thọ Xương nghe hết lời khai của người kia, cảm thấy rất khả nghi. Nhưng người tự thú lại nói rất gãy gọn, có lý, hơn nữa khi người thanh niên bị đánh chết những người trong quán đều sợ hãi bỏ chạy hết, không có ai làm chứng, nhất thời khó mà phán xử được. Ông liền tạm thời cho giam kẻ tự thú vào ngục, đợi điều tra rõ ràng xong rồi mới kết án.

Đọc thêm: Cát Nguyên khéo trị Viên Thư Lại gian ác

Mấy ngày sau, Chu Thọ Xương qua thăm hỏi dò xét sự tình, quả nhiên đã tìm ra được sự thật liền cho gọi phạm nhân trong ngục ra xét hỏi. Nào ngờ têm phạm tội kia vẫn một mực cung khai như lúc đầu. Chu Thọ Xương lắc đầu, mềm mỏng nói:

– Ngươi làm như thế này quả thực là không đáng. Thật ra ngươi mắc lừa Ung Tử Lương rồi.

Phạm nhân nghe thế không hiểu, trợn mắt lên nhìn rất là nghi hoặc. Chu Thọ Xương nói:

– Ung Tử Lương cho ngươi mười vạn tiền, nói là lấy con gái ngươi cho con trai hắn, còn đồng ý gả con gái hắn cho gia đình ngươi. Có chuyện này không?

Phạm nhân nghe thế, nét mặt đã biến sắc.

Chu Thọ Xương lại nói:

– Bây giờ ngươi thay thế hắn chịu tội giết người nhưng hắn lại viết một tờ văn tự giả, đổi con gái ngươi thành nữ tỳ, nói mười vạn tiền là giá mua cô ta, lại đem con gái hắn gả cho người khác. Ngươi đã trở thành ”vật hi sinh” chết thay cho hắn rồi, việc gì phải khổ thế?

Phạm nhân nghe đến đây bỗng nhiên khóc to rồi kể hết sự thật ra. Nguyên là, nhà ông ta nghèo rớt mùng tơi. Hôm đó Ung Tử Lương cho người đến nhà ông, dụ dỗ đe doạ, yêu cầu ông đồng ý chịu tội giúp hắn. Hắn hứa sau khi ông bị giam giữ sẽ bỏ tiền mua chuộc quan phủ để thả ông ra, đồng thời muốn kết tình thông gia với ông. Vì thế ông đã động lòng, đồng ý giúp đỡ, còn lập cả văn tự khế ước với Ung Tử Lương. Nào ngờ Ung Tử Lương lòng dạ nham hiểm, suýt nữa ông vì hắn mà mất mạng.

Chu Thọ Xương dựa vào đó lập tức bắt Ung Tử Lương nghiêm trị theo đúng pháp luật. Dân chúng trong thành Lãng Châu đều vui mừng, sung sướng.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận