Huyện Lệnh tìm vật chứng trong phòng sách

Ở vùng thái nguyên có một tú tài tên là Đỗ Hữu Mỹ. Nhà anh ta có hẳn một nhà sách riêng cất giữ cơ man nào là sách. Các danh sỹ cùng huyện là Chu Sinh và Vi Sinh có lúc cũng đến nhà họ Đỗ mượn sách đọc rồi ở lại ăn cơm.

– Đỗ Hữu Mỹ kết hôn với cô con gái nhà họ Lư Huệ Quyên. Đỗ Hữu Mỹ và Lư Huệ Quyên vốn là anh em con dì con cô nên từ nhỏ đã chơi đùa với nhau. Lúc cử hành hôn lễ, Chu Sinh và Vi Sinh đến chúc mừng cả. Chu Sinh to nhỏ với  Vi Sinh:

– Nghe nói lúc Hữu Mỹ cầu hôn nương tử họ Lư gặp phải nhiều khúc mắc lắm.

Khúc mắc làm sao? – Vi Sinh tò mò hỏi.

Lư Công rất cố chấp nên kiên quyết phản đối chuyện con dì con cô lấy nhau. Thế là hai người kia tương tư mà thành bệnh, về sau phải thuyết phục mãi mới nên vợ nên chồng được đấy. Đêm nay là đêm động phòng, không biết vợ chồng họ tâm sự gì nhỉ. Hay chúng ta đi nghe trộm kiếm cái cười cho vui đi. Chu Sinh bảo.

– Vi Sinh chỉ cười và gật gật biểu thị đồng ý. Nào ngờ họ bàn chuyện những gì đều bị Đỗ Hữu Mỹ đứng sau bức bình phong cạnh đó nghe thấy hết. Hữu Mỹ bất giác mỉm cười.

Đêm dần về khuya, những người dự yến tiệc cũng lần lượt ra về vãn cả. Đỗ Hữu Mỹ cởi bỏ áo khoác, chuẩn bị đi ngủ thì chợt nhớ ra lời nói của Chu Sinh và Vi Sinh lúc ban ngày liền nghĩ ngay chắc chắn họ đang trong phòng sách vì phòng tân hôn ngay bên dưới phòng đọc sách. Thế là Hữu Mỹ bận nguyên quần áo cộc dò dẫm lên gác định rình xem hai người kia làm gì. Thấy một người đang đứng dựa vào lan can, cho rằng đấy là Chu Sinh, hắn liền rón lén bước đến sau lưng anh ta rồi bất ngờ đưa tay bịt mắt. Người kia liền quay phắt mình lại, dùng tay xiết mạnh vào yết hầu Hữu Mỹ. Một lát sau, Hữu Mỹ ngất lịm đi.

– Lại nói cô dâu Lư Huệ Quyên vào đến tân phòng. Bỗng dưng lại thấy chồng mình mặc nguyên cả quần áo cộc leo lên gác thì chả hiểu duyên cớ tại sao. Huệ Quyên gọi a hoàn chuẩn bị nước để nàng tắm rửa. Đột nhiên có một người đàn ông xông thẳng vào phòng, xem ra từ quần áo đen giày dép đều giống hệt Hữu Mỹ. Người này vội vàng thổi tắt phụt nến rồi bế thốc Huệ Quyên lên giường. Huệ Quyên rất lấy làm kinh ngạc nghĩ thầm: Hữu Mỹ xưa nay vốn là người nho nhã, đâu có thô bạo như thế, người này chắc chắn không phải là Hữu Mỹ rồi. Thế là cô kháng cự kịch liệt. Người kia thấy không đạt được mục đích liền rút ngay cải trâm vàng cái đầu của cô và vơ luôn cả cái lắc vàng ở cổ tay cô. Đúng lúc này thì a hoàn bưng nước tới. Huệ Quyên liền hét to: ”Châm nến lên”. Gã đàn ông kia vội vàng nhảy xuống giường, phi ra cửa trốn chạy. Mọi người ai nấy đều hoài nghi kinh ngạc.

Also Read: Huyện Lệnh nhận biết sét giả phá án

Một lát sau thì bỗng có tiếng rên rỉ trên nhà sách. Huệ Quyên tức tốc cùng a hoàn cầm nến leo lên gác thì gặp phải Hữu Mỹ loã lồ nằm trên sàn, trông như người đã chết. Mọi người phải lay gọi mãi Hữu Mỹ mới tỉnh lại và thuật lại việc anh ta nghe thấy lời Chu Sinh và Vi Sinh bàn bạc kế đến kể tiếp việc mình lên gác lúc nãy và bảo:

– Tôi bị nó bóp hầu ngất đi. Lúc tỉnh dậy cũng chả biết là lúc nào, chỉ thấy trên mình không còn một mảnh vải mới biết là mình bị nó lột sạch.

Huệ Quyên cũng kể lại đầu đuôi việc mình bị một gã đàn ông định cưỡng dâm rồi hai vợ chồng vừa kinh ngạc vừa than thở: Chu Sinh là một danh sĩ đương thời mà sao đức hạnh bại hoại đến vậy khiến cho nhơ bẩn cả thanh danh. Đỗ Hữu Mỹ xét thấy nên trọng tình nghĩa bạn bè cho nên cũng không muốn gây to chuyện mà im lặng bỏ qua.

– Lại nói đến chuyện bàn bạc giữa Chu Sinh với Vi Sinh quả là lời đùa vô tâm. Lúc uống rượu tiệc, anh ta uống đến say khướt rồi nôn thốc nôn tháo bẩn hết cả quần áo. Mọi người xung quanh bèn: giúp anh ta cởi bỏ quần áo rồi dìu anh ta lên phòng sách ngủ tạm. Vi Sinh đợi mãi mà không thấy Chu Sinh tỉnh rượu liền bỏ ra về, đến khi tỉnh dậy, Chu Sinh thấy khách khứa đã ra về hết cả rồi, lại thấy quần áo mình bẩn tưởi quá thì xấu hổ quá nên nguyên quần áo cộc thừa bóng đêm bước thấp bước cao rời khỏi nhà họ Đỗ. Người gác cổng nói nếu cần anh ta sẽ gặp chủ nhân mượn áo cho nhưng Chu Sinh bảo không cần rồi tự mình ra về. Trời sáng, người gác cổng đem việc này bẩm báo với chủ nhân. Hữu Mỹ lắp ghép đối chiếu các sự việc lại với nhau thì thấy quả thật là những hành động bỉ ổi đêm qua chính là của Chu Sinh chứ không phải là của ai khác nữa.

Về đến nhà mẹ đẻ, Huệ Quyên lại đem chuyện này kể lại  một lượt nữa khiến cha cô là Lư Công vô cùng tức giận. Ông bắt Hữu Mỹ phải đi cáo quan. Hữu Mỹ không nghe thế là Lư Công đành tự đi cáo quan. Huyện lệnh vốn là chỗ thân tình với Chu Sinh nên sau khi xem xét cáo trạng liền tự tìm đến Chu Sinh hỏi rõ đầu đuôi. Chu Sinh vô cùng kinh ngạc bảo:

– Tôi không thể làm những việc như thế được.

Huyện lệnh vốn tin tưởng Chu Sinh từ lâu nên cho người đến nhà Lư Công khuyên dụ ông rút đơn kiện. Nhưng Lư Công càng tức giận hơn, ông đem thẳng đơn lên cấp trên báo kiện, Huyện lệnh đang lúc suy tư chợt nghe tên hung thủ kia nếu đã bóp hầu Hữu Mỹ lại lột sạch quần áo của anh ta thì quần áo của nó chắc chắn còn vứt lại trong phòng đọc sách nhà Hữu Mỹ rồi.

– Thế là huyện lệnh lập tức sai người đến ngay nhà Hữu Mỹ tìm kiếm. Quả nhiên tìm thấy một bộ quần áo và một bức thư báo đánh bạc giấu dưới gầm tủ sách. Hoá ra hung thủ chính là con trai của bà nhũ mẫu. Hắn tên là A Bát, vốn là đầy tớ trong nhà Hữu Mỹ, song do phẩm hạnh không tốt nên đã bị đuổi đi rồi. Nhưng thế vẫn không chừa, hắn nhân cơ hội nhà có cưới hỏi liền trà trộn vào định khua khoắng một ít của cải làm vốn đánh bạc. Cuối cùng A Bát bị bắt và phải nhận hình phạt đích đáng, còn Chu Sinh đã được giải oan.

Mưu lược

5/5 - (6 bình chọn)
Bài viết này hữu ích không?
YesNo
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận