Kế ly gián tìm ra sự thật của Hùng Công

Hùng Công không thể xét xử được. Ông nghĩ bụng, đánh đập để thẩm vấn là phạm pháp, phải nghĩ cách để tự bị cáo nói ra sự thật mới được…

Một hôm ở huyện Lội Dương, tỉnh Hồ Nam có một ông già cả đời làm ruộng, sinh được hai con trai một con gái, gia đình ấm no. Thế nhưng con thứ ngày ngày rượu chè cờ bạc, ông già rất ghét, từng lấy tội danh là ”bất hiếu ngỗ nghịch” giải anh ta lên quan để trừng trị, mong anh ta hết sức sửa chữa sai lầm trước kia. Nào ngờ vừa mới được thả ra, anh ta lại trở lại y như cũ.

Khởi đầu, huyện bên cạnh có một người bán hàng rong thường đi khắp nơi bán hàng hoá, cũng hay đến thôn này bán các thứ đồ dùng hàng ngày như kim, chỉ, dần dần trở nên quen biết với nhà ông già. Ngày tháng qua đi, anh ta tình nguyện nhận làm con nuôi của ông già, gọi ông là bố nuôi, cũng gọi các con trai, gái của ông là anh chị em. Cô em gái ngày một lớn lên, tình cảm của người thiếu nữ cũng phát triển, rất thân mật rồi phát sinh quan hệ với anh hàng rong. Bố và anh trai. vẫn không hề biết gì.

– Một hôm, ông già từ đồng vác cuốc trở về nhà trước vào cổng, con trai không thấy đâu, chỉ thấy anh hàng rong và con gái đang ôm hôn nhau thắm thiết không thiết gì đến xung quanh. Ông già nổi giận, giơ cuốc lên bổ mạnh vào đầu anh hàng rong anh ta ngã lăn ra chết ngay tại chỗ. Ông già còn muốn giết luôn cả con gái nhưng lại thấy không nỡ lòng và cũng sợ tiếng xấu sẽ lan truyền ra ngoài liền gọi con thứ về nhà, đem thi thể người bán hàng rong chôn ở bụi tre sau nhà, lại sợ chó sói đánh hơi thấy liền kiếm cớ là “phòng kẻ trộm vào bẻ măng” xây một bức tường bao quanh bụi tre. Ông ta tự cho rằng kế hoạch hết sức kín đáo, quỷ thần cũng chẳng biết đến vụ án này. Mấy năm trôi qua, vệc này quả nhiên không ai biết được.

Một hôm, người con thứ đánh bạc bị thua liền về nhà len lén đốn tre đem ra chợ bán lấy tiền trả nợ thua bạc. Ông già tức giận, ráng hết sức cầm roi đánh anh ta, còn định đuổi anh ta đi. Lúc đó, anh ta đã uống rượu say khướt, kêu gào lên rằng:

– Ông việc gì phải đánh tôi cho khổ? Cứ làm theo cách ông giết thằng bán hàng rong, lấy cuốc mà bổ cho tôi chết rồi trôn dưới bụi tre ấy, ai mà có thể biết được?

Đọc thêm: Huyện Lệnh tìm vật chứng trong phòng sách

Ông già càng phẫn nộ hơn liền chạy ra định bịt mồm con trai lại. Anh ta vừa chạy trốn vừa kêu la tán loạn cả thôn. Người trong thôn nghe thế đều sinh lòng nghi ngờ, lập tức báo cáo cho lý trưởng. Lý trưởng thường ngày đã có bất hoà với ông già liền bàn bạc cùng dân trong thôn rằng:

– Có người hàng rong trước đây rất thân thiết với nhà ông ta, tại sao đã lâu rồi không thấy anh ta đến, bên trong chắc phải có sự việc uẩn khúc gì đây?

Liền báo cáo việc này lên quan huyện.

Huyện lệnh Lội Dương là Hùng Công lập tức sai người bắt hai cha con ông già đến nha môn, thẩm vấn mấy lần, họ đều không khai báo gì. Có người trong thôn đem những lời người con thứ kêu la trong lúc say rượu báo cáo với huyện lệnh.

Hùng Công không tin tưởng lắm liền viết công văn đưa sang huyện bên dò hỏi xem người hàng rong còn sang hay không.

– Mấy hôm sau, có một tú tài đến nha môn huyện Lội Dương, tự xưng là em trai người bán hàng rong, khóc lóc nói với Hùng Công:

Khi tôi mười ba tuổi, anh ấy đi buôn bán ở xa không thấy trở về nữa. Tôi do tuổi còn nhỏ không thể lặn lội đường xá xa xôi đi tìm tung tích của anh ấy được. Ngài phát công văn tìm anh tôi nhất định là phải có nguyên cớ. Anh tôi còn sống hay đã chết toàn bộ là dựa vào sự từ bi của ngài để xét xử rõ ràng vụ án này.

– Huyện lệnh Hùng Công do đó tin tưởng là có người bán hàng rong thật, ông liền nghiêm khắc thẩm vấn hai cha con ông già lần nữa truy tìm tung tích người hàng rong. Họ vẫn cãi leo lẻo như cũ, Hùng Công không thể xét xử được. Ông nghĩ bụng, đánh đập để thẩm vấn là phạm pháp, phải nghĩ cách để tự bị cáo nói ra sự thật mới được. Ông liền phát lệnh cho bắt con gái ông già đến xét hỏi.

Lúc này, người con gái đó đã lấy chồng sinh được một đứa con trai. Hùng Công ra lệnh nhốt cô ta cùng bố và anh trai vào một phòng giam, buộc ngón tay cái của người con trai thứ lên xà nhà rồi bí mật sai người thay nhau nấp ở ngoài nghe ngóng, trong mấy ngày đó không thẩm vấn gì nữa.

– Một hôm, vào lúc nửa đêm, người con trai không thể chịu nổi sự đau đớn nữa, nổi cáu nói với em gái:

Đều là do cái hành vi gian dâm không biết xấu hổ của mày làm cho tao phải khổ nhục thế này. Tao có làm gì sai mà phải thay mày chịu tội.

– Ông già nghe thế mắng nhiếc:

Làm sao mà mày không cố chịu đựng thêm một chút nữa đi? Như thế, tao cũng không bị dính dáng gì mà còn bảo đảm cho danh dự của em gái mày nữa, việc gì mà kêu la thế.

– Em gái cũng nhỏ nhẹ khuyên nhủ, an ủi anh trai:

Anh ơi, xin anh cố nhẫn nại một chút. Anh không thông cảm với em gái thì thôi, chẳng lẽ đến bố anh cũng không thương hại à?

– Người con trai tức khí nói:

Bố con các người bây giờ, đang ung dung thoải mái mà còn cứ nói bóng nói gió. Quan huyện chỉ treo có một mình tôi, chẳng lẽ thịt da bằng đồng bằng sắt hay sao mà chịu đựng được sự giày vò này?

– Vừa nói dứt lời, sai nha nấp bên ngài phòng đột ngột xông vào, quát lên:

Đã khai nhận sự thật rồi, xem các ngươi còn chối cãi được nữa không?

– Bố con họ thấy thế đưa mắt nhìn nhau, hoảng sợ thất sắc. Sai nha báo cáo ngay chuyện đó cho Hùng Công. Huyện lệnh Hùng Công lập tức trở dậy, đốt đèn nến thăng đường xử án, ông già và người con trai thứ đành phải ngoan ngoãn nhận tội.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận