Phó Vĩnh dùng gáo đựng mồi lửa

Phó Vĩnh liên tưởng đến đặc điểm tác chiến của quân Tề qua những lần chiến đấu trước đây, rồi phân tích kỹ tình hình, Phó Vĩnh đoán định lần này quân Tề ắt…

Năm 497 (năm Kiến Vũ thứ 4 thời Nam Tề Minh Đế Nam triều). Nam Tề cố ý tiến đánh Thái Thương Khẩu là một thị trấn quan trọng của Bắc Ngụy, sai đại tướng Lỗ Khang Tộ, Triệu Công Chính đem một vạn quân ra đóng ở phía Nam Hoài Hà để chờ đợi thời cơ.

– Trong tình hình kẻ địch hùng mạnh đang áp sát biên cương, thứ sử Dự Châu của Bắc Ngụy là Vương Túc lệnh cho trưởng sử Phó Vĩnh mang ba nghìn tinh binh ra chống lại.

Hôm ấy, sau khi bố trí binh lính đâu vào đấy, Phó Vĩnh đem theo mấy người lính thân cận, mặc quần áo dân thường, ra bờ sông Hoài, nhìn sang bờ nam quan sát tình hình bố trí của quân địch. Nhìn sóng nước sông Hoài dào dạt, Phó Vĩnh chau mày suy nghĩ rất lung.

– Qua việc so sánh lực lượng hai bên, Phó Vĩnh liên tưởng đến đặc điểm tác chiến của quân Tề qua những lần chiến đấu trước đây, rồi phân tích kỹ tình hình, ông đoán định lần này quân Tề ắt cũng sẽ vượt sông vào ban đêm đánh úp. Từ đó, một phương án tác chiến thành thục đã hình thành trong óc ông.

Nửa đêm, đại tướng Nam Tề Lỗ Khang Tộ hạ lệnh xuất kích. Ở nơi nước cạn trên sông Hoài, quân Nam Tề đã dựng những cây cọc gỗ trên đó cố định những cái gáo có chứa mồi lửa, để khi qua sông, quân lính nhìn những mồi lửa đánh dấu nơi nước nông đó, nhanh chóng vượt sông dễ dàng. Khi đến trước trại lính của quân địch, quân Tề thấy trong trại vẫn im phăng phắc chẳng có một bóng người.

Đọc thêm: Nhĩ Chu Thiên Quang chôn thương gỗ

– Hỏng rồi Quân địch đã có sự chuẩn bị từ trước. Rút quân ngay?

Khi Lỗ Khang Tộ thấy vậy vừa ra lệnh rút quân, hai bên đã vang dậy lên tiếng hô, quân Bắc Ngụy mai phục sẵn xông lên ở bốn phía. Sau khi bị đánh úp bất ngờ, quân Nam Tề rối loạn lên quấn lấy nhau rồi rút ra phía bờ sông Hoài như nước lũ tranh nhau lội nước vượt sông.

– Thế nhưng trên mặt sông Hoài lúc này khắp nơi đều có mồi lửa trôi lênh đênh những cọc tiêu dẫn đường mang mồi lửa lúc đầu bị lẫn lộn vào giữa những mồi lửa đó, không biết đâu là thật đâu là giả. Trong lúc kinh hoàng, có đến mấy ngàn người ngựa bị sa vào chỗ nước sâu, chết chìm.

Cuộc chiến đấu chỉ diễn ra chừng một canh giờ là chấm đứt. Ngựa chiến của đại tướng quân Tề Triệu Công Chính bị thụt vào vũng lầy, bị quân Bắc Ngụy bắt sống, còn Lỗ Khang Tộ thì cả người lẫn ngựa sa vào vực nước sâu, chết chìm.

– Trong lễ hội mừng công của quân Bắc Ngụy mở ra ngày hôm sau, chủ soái Phó Vĩnh đã mỉm cười nói với các bộ tướng:

Bây giờ chắc mọi người đã rõ, đêm qua ta ra lệnh cho các ngươi dùng gáo nhóm lửa rồi thả xuống sông Hoài để làm gì rồi chứ?

– Thưa tướng quân! Quả là tính toán rất thần diệu ạ!

Trong những tiếng râm ran chúc mừng, quân sĩ nâng chén uống thoả thê.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận