Võ Tắc Thiên thuần phục ngựa

Sử sách ghi chép rất ít về những hành trạng của Võ Tắc Thiên trong thời gian này. Sách Tư trị thông giám dẫn lời của Võ thị khi về già, kể về một sự tích thuần phục ngựa như sau.

– Võ Tắc Thiên là một vị nữ hoàng, một nhà chính trị của xã hội phong kiến Trung Quốc. Bà vốn là con một gia đình danh tướng ở Văn Thuỷ tỉnh Sơn Tây, ngay khi còn nhỏ đã tỏ ra khôn khéo hơn người, cầm, kỳ, thi, hoạ… môn nào cũng giỏi. Hơn thế, bà lại là người đàn bà xinh đẹp, gan dạ và mưu trí. Năm mười bốn tuổi Võ Tắc Thiên được Đường Thái Tông mời vào cung, chọn làm tài nhân.

Năm ấy, quốc vương Tây Vực sai người mang đến tiến cống nhà Đại Đường một con ngựa hay tên là ”Sử Tử Thông”. Con ngựa đó rất cao to và dữ dằn, không chịu cho ai cưỡi trên lưng cả. Các tay dạy ngựa trong cung đình đều muốn trổ tài thuần phục ngựa quý, nhưng đều bị nó hất ngã xuống đất, bươu đầu sứt mũi ra.

– Có một vị tướng trẻ từng dạn dày chinh chiến tỏ ra không chịu lép, nhảy ào lên lưng con ngựa bướng bỉnh đó, nhưng cũng bị hất ngã một lúc lâu mới bò dậy được.

Võ Tắc Thiên thấy vậy liền Xin với nhà vua:

– Xin bệ hạ hãy cho thần thiếp ra tay thử xem sao?

Nhìn Võ Tắc Thiên vừa nhỏ bé lại ngây thơ, Đường Thái Tông cười hỏi:

– Khanh làm được không?

Thưa hoàng thượng? Chẳng lẽ đàn bà con gái lại không hàng được ngựa sao? – Võ Tắc Thiên ung dung đáp lại – Thế nhưng thiếp xin ba thứ một cây roi sắt, một cái búa và một lưỡi truy thủ.

Đọc thêm: Viên Từ khéo phá án mất vàng

– Đường Thái Tông không hiểu ra sao, liền hỏi:

Khanh cần những thứ đó để làm gì?

Võ Tắc Thiên cười đáp:

Dạ thưa ngựa sinh ra là để cho người cưỡi, nếu nó không để cho thiếp cưỡi, thiếp sẽ dùng roi đánh, đánh không xong, thì lấy búa gõ vào đầu nó, cũng không xong nữa, thì thiếp sẽ dùng dao mà giết nó đi chứ để làm gì nữa ạ?

– Thật là những lời lẽ đầy khí phách. Võ Tắc Thiên đã nói là làm, nàng giắt roi thép, dao găm ngang lưng, tay cầm búa, mạnh dạn đến gần con ngựa. Cũng như mọi lần, con ngựa lúc đầu chồm chân lên, không để nàng đến gần. Võ Tắc Thiên rút roi sắt ra quất mạnh vào mình nó mấy cái, rồi thừa cơ nhảy lên lưng ngựa. Con vật lại giở trò như cũ, vừa nhảy vừa chồm lên. Võ Tắc Thiên liền túm lấy bờm nó, vung búa lên đập mạnh vào đầu nó. Bị đập búa vào đầu, con vật thấy đau, chưa kịp để Võ Tắc Thiên rút dao ra, nó hý vang lên một hồi, rồi ngoan ngoãn để cho nàng sai khiến, cất bước chạy rất quy củ.

Võ Tắc Thiên ghì cương ngựa nhảy xuống khỏi mình ngựa, bước đến trước mặt Đường Thái Tông. Nhà vua luôn miệng khen ngợi:

– Ái cơ thật không hổ thẹn với danh hiệu là trượng phu trong giới quần thoa, rất gan dạthông minh.

Sách Tư trị thông giám: (chữ Hán: 資治通鑒) là một cuốn biên niên sử quan trọng của Trung Quốc, với tổng cộng 294 thiên và khoảng 3 triệu chữ. Tác giả chính của cuốn sử này là Tư Mã Quang – nhà sử học thời Tống.

5/5 - (5 bình chọn)
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận