Vương Chi Hoán xét hỏi chó dữ

Mọi người hẳn ai cũng biết Vương Chi Hoán (688- 742) là một nhà thơ nổi tiếng đời Đường, nhưng rất ít người biết rằng ông còn là một vị quan thanh liêm xử án như thần.

– Khi còn nhậm chức ở huyện Văn An, Vương Chi Hoán đã từng thụ lý một vụ án như thế này: Có một nhà kia, chủ nhà quanh năm đi làm ăn buôn bán ở xa, ở nhà chỉ có chị dâu và em chồng chung sống với nhau. Chị dâu hay lam và quan tâm đến em, em chồng thì xinh đẹp nết na dịu dàng, họ sống với nhau rất bình yên hoà thuận. Nhưng có một đêm, cô em chồng bỗng tự dưng chết thê thảm ở trong phòng. Người chị dâu phát hiện ra sự việc, liền lên báo với quan huyện.

– Vương Chi Hoán hỏi người chị dâu:

– Nhà ngươi phát hiện ra sự việc như thế nào?

– Chị này nói:

– Dạ bẩm, buổi tối con đang xay bột ở nhà dưới, bỗng thấy cô em chồng con rú lên kêu cứu, con vội vàng chạy về phòng, đến sân thì gặp một cái bóng đen, vì trời tối, nên chẳng nhìn rõ mặt hắn là ai, chỉ thấy hắn ở trần, con chạy lên túm lấy hắn, nào ngờ sức vóc hắn khoẻ hơn, lưng hắn lại trơn thế là hắn thoát được ra và trốn mất ạ!

– Vương Chi Hoán lại hỏi:

– Hai chị em ngươi, con gái con đứa ở với nhau, chẳng lẽ lại không đề phòng gì sao?

– Dạ bẩm có chứ ạ! Chúng con nuôi một con chó vàng, nhưng chẳng hiểu sao, tối hôm ấy con lại không nghe thấy tiếng nó sủa.

– Vương Chi Hoán nghe nói vậy bỗng nổi nóng:

– Chó không trung với chủ, thấy người lạ không sủa, có hoạ là chó điên!

– Hôm sau, đúng ngày mở hội làng, Vương Chi Hoán quyết định, trước đông đủ mọi người dự hội, sẽ hỏi tội con chó điên.

– Đây quả là một chuyện lạ. Dân chúng gần xa trong vùng nghe tin lũ lượt tới xem quan huyện hỏi tội còn chó điên. Người đến xem mỗi lúc mỗi đông, chen chật cả một cái sân lớn.

Also Read: Võ Tắc Thiên thuần phục ngựa

– Lúc ấy Vương Chi Hoán sai nha dịch đóng chặt cổng ra vào lại rồi lần lượt đưa hết trẻ con, người già, đàn bà con gái, ra ngoài cổng, chỉ để lại gần một trăm thanh niên lực lưỡng những người đó đứng nhìn nhau, không hiểu quan huyện Vương Chi Hoán muốn làm gì. Giữa lúc đó Vương Chi Hoán hô lên:

– Tất cả mọi người cởi quần áo ra, đứng quay mặt vào tường.

– Mọi người không dám trái lệnh, đều răm rắp làm theo.

– Vương Chi Hoán lần lượt đi nhìn kỹ vào lưng từng người một trong đó có một gã đàn ông lưng có hai vết lằn đỏ, ông liền hỏi:

– Ngươi tên gì?

– Dạ bẩm con tên là A Cẩu ạ?

– Ngươi có quen biết gì người chết hôm qua không?

– Không ạ….- A Cẩu ấp a ấp úng, nhưng cũng thấy không thể không nói thật – Con với chị em họ vốn là chỗ hàng xóm láng giềng, đương nhiên là có quen biết ạ!

– Tóm cổ A Cẩu này lại cho ta, những người khác có thể tự do đi ra khỏi đây.

– Qua xét hỏi, tên A Cẩu đã thừa nhận tội ác đã cưỡng hiếp rồi giết cô gái kia.

– Tại sao trong số đông đảo những người đến xem hội như thế mà Vương Chi Hoán lại có thể tìm được ra hung thủ của vụ án? Xong việc, có người hỏi, ông đã trả lời:

– Theo tình tiết nắm được, thì đây là vụ án cưỡng dâm rồi giết người. Vậy thì thủ phạm phải là đàn ông trẻ khoẻ. Đêm ấy chó không sủa, chứng tỏ kẻ gây án là người quen, hơn nữa kẻ đó đã bị chị dâu của người chết nhìn thấy và đã tóm trượt một nhát vào lưng hắn, chỉ cần loại trừ bớt những trường hợp ngoại phạm ra, tên A Cẩu đã hội đủ những điều kiện trên thì nó là thủ phạm chứ còn phải nghi ngờ gì nửa.

– Còn chuyện hỏi tội chó vàng, đó là điều Vương Chi Hoán cố làm ra chuyện lạ để thu hút được đông người đến xem hợi, làm tê liệt cảnh giác của hung thủ, để nó mắc mưu.

Mưu lược

5/5 - (5 bình chọn)
Bài viết này hữu ích không?
YesNo
muuluoc

Xin chào! Cám ơn bạn đã ghé thăm website. Theo dõi chúng tôi trên Pinterest, Twitter, Linkedin, Facebook, Google News. Trong quá trình biên tập và sưu tầm không tránh khỏi những điều sai xót, mong bạn đọc thông cảm...

Viết một bình luận