Năm 1053 (Bắc Tống Nhân Tông Hoàng Tá năm thứ năm) vào tết Nguyên tiêu, Địch Thanh sau khi ngầm lấy được cửa ải Côn Luân, thừa thắng truy kích, chỉ huy binh lính xông thẳng vào Ung Châu nay là phía nam Nam Ninh, Quảng Tây), căn cứ của thủ lĩnh dân tộc Choang Nùng Trí Cao. Đội quân Bắc Tống đầu tiên đã tiến đến gần phố Qui Nhân.
– Nùng Trí Cao nghe tin, nghiến răng ken két quát:
Địch Thanh à Địch Thanh, ngươi “ám đô Trần Thương”, lấy được ải Côn Luân của ta mà còn chưa vừa ý. Được ta sẽ cho tướng sĩ Tống biết sự ghê gớm của ta. Nào, toàn quân tập hợp, xếp thành ba mũi, đánh đuổi quân Tống.
– Lát sau, Nùng Trí Cao đã sắp xếp xong thế trận. Binh lính ai nấy trong tay cầm đại mâu, lao, bên trên đều sơn màu đỏ máu, ai nấy đều mặc y phục màu đỏ. Quân Tống từ xa nhìn thấy quân đối phương như một biển lửa rừng rực.
Đọc thêm: Đại thần Tống vẽ chân dung ly gián
Hai bên người kêu ngựa hý. Vừa mới tiếp trận, quân Tống bị vùng ”biển lửa” trước mặt làm loá mắt, bị đánh lùi, hữu tướng Tôn Tiết trong lúc giao chiến đã bị tử vong. Binh lính của Nùng Trí Cao kêu la rầm trời, khí thế hừng hực. Quân Tống yếu thế bị đẩy lùi mãi. Đúng vào lúc đó, chỉ thấy Địch Thanh phi ngựa ra trận, bình tĩnh tự tin, tay cầm một lá cờ trắng, chỉ huy những kỵ binh lực lưỡng được chiêu mộ từ những dân tộc thiểu số giang rộng ra hai cánh tả hữu, vòng ra phía sau đánh ập lại. Ông nhìn xung quanh, lá cờ trắng trong tay không ngừng thay đổi phương hướng. Lúc thì cánh tả chuyển sang bên hữu, cánh hữu chuyển sang bên tả lúc thì cánh tả lại chuyển về bên tả, cánh hữu lại chuyển về bên hữu. Cứ như thế, thế trận của cánh kỵ binh này biến hoá không ngừng…
– Quân Nùng Trí Cao rối loạn, không thể hiểu nổi quân Tống định làm gì. Nùng Trí Cao lại nhớ đến sự thất bại ở cửa Côn Luân, càng nghĩ càng sợ hãi: ”Địch Thanh lại đang tiến hành một chiến thuật mới gì đây! Thanh bảo kiếm cầm ở tay phải theo phản xạ bổ mạnh sang bên trái. ”Cắc”, lá cờ chỉ huy bị chém gãy gục. Quân Nùng Trí Cao càng hỗn độn, hoảng sợ tháo chạy.
Địch Thanh chỉ huy binh lính truy kích khoảng 50 dặm mới ngừng lại.