Trương Tú đã làm theo mưu kế đó của Giả Hủ. Thám tử đã báo tin cho Tào Tháo ngay từ sớm rằng Trương Tú đang tập trung binh lực hò hét và khua trống trên mặt…
Mùa hè năm Kiến An thứ ba (198 sau công nguyên), Tào Tháo giả ra lệnh của thiên tử, lần thứ hai đem quân đi diệt quân phiệt Nam Dương là Trương Tú. Trương Tú không chống đỡ nổi, bèn rút quân vào cố thủ trong thành Nam Dương.
Tào Tháo đánh mãi không hạ nổi thành, vô cùng sốt ruột, liền thân chinh cưỡi ngựa đi ba ngày vòng quanh thành Nam Dương, cuối cùng đã phát hiện ra chỗ sơ hở của Trương Tú trong việc giữ thành. Gạch xây ở góc thành phía đông nam có cả cũ lẫn mới, mà nhiều chỗ lai bị hư hỏng. Tào Tháo liền nghĩ ra ngay một kế, truyền lệnh cho chất thật nhiều rơm củi ở chân thành tây bắc, chiêu tập các tướng lại, làm như thể đang tập trung hết sức lực vào công phá ở phía tây bắc. Nhưng thực tế, một số quân lại được lệnh chuẩn bị dụng cụ phá thành, đánh úp từ góc đông nam để vào thành. Lại nói Trương Tú thấy Tào Tháo cưỡi ngựa đi quanh thành ba ngày liền, lại thấy ở phía tây bắc thành, quân Ngụy cho chất rất nhiều rơm củi nên tỏ ra hết sức lạ lùng.
Mưu sĩ Giả Hủ nói:
– Tào Tháo nhìn ta ba ngày, thì ta cũng nhìn hắn ba ngày. Ý định của hắn thế nào tôi đã biết tỏng đi rồi, chúng ta có thể tương kế tựu kế, hắn ắt sẽ thua to!
Trương Tú hết sức kinh ngạc hỏi:
– Nói thế nghĩa là thế nào?
Giả Hủ nói:
Ở trên mặt thành, tôi thấy Tào Tháo nhìn rất kỹ những chỗ gạch mới cũ không đều ở đông nam thành, tôi biết ngay rằng: Hắn cho rằng đấy là nơi suy yếu của ta, nên định đánh thành từ đấy. Thế nhưng bề ngoài hắn lại cho chất rơm củi ở mé tây bắc thành, vờ làm ra vẻ định lừa ta tập trung quân chủ lực chống giữ phía tây bắc, để hắn thừa cơ đêm tối lén cho quân trèo lên phía đông nam thành để đánh vào trong, đó chính là hắn muốn dùng sách lược giương đông kích tây vậy.
Đọc thêm: Gia Cát Lượng nhân khi sơ hở cướp thành
Trương Tú lại ngạc nhiên hỏi:
– Vậy thì ta phải làm gì bây giờ?
Giả Hủ cười bảo:
– Việc này rất dễ dàng đối phó. Ta có thể lệnh cho quân lính tinh nhuệ, ăn no và trang bị nhẹ nấp ở trong nhà ở phía đông nam thành, cho dân chúng giả làm binh lính, làm ra vẻ mang hết sức ra chống giữ, phía tây bắc thành. Đến đêm, cứ để cho quân Tào leo lên góc đông nam thành. Chờ cho chúng vào hẳn trong thành, nổ một tiếng pháo, quân mai phục nhất tề bật dậy, chúng không kịp đề phòng, ta có thể bắt gọn cả Tào Tháo.
Trương Tú đã làm theo mưu kế đó của Giả Hủ.
Thám tử đã báo tin cho Tào Tháo ngay từ sớm rằng Trương Tú đang tập trung binh lực hò hét và khua trống trên mặt thành phía tây bắc, mang hết sức ra giữ thành, còn việc canh phòng ở phía đông nam lại rất tỏ ra sơ sài.
Tào Tháo cười lớn:
– Thằng cha họ Trương kia, mày mắc mưu của ta rồi.
Nói xong liền lệnh cho quân đội ráo riết chuẩn bị dụng cụ để leo lên thành. Ban ngày, quân Tào được lệnh vờ đánh phía tây bắc thành. Đến đêm, vào lúc canh hai mới cho quân tinh nhuệ leo lên mặt thành, phá góc sừng hươu ra, thấy trong thành chẳng có một ai, chúng bèn ùa nhau vào trong. Bỗng đâu vang lên một tiếng nổ ”đùng”, quân mai phục của Trương Tú từ ba bề bốn bên nhất loạt ào ra. Tào Tháo gặp chuyện bất ngờ, luống cuống cho lui quân. Trương Tú dẫn đội quân tinh nhẹ dũng mãnh xông lên áp sát. Quân Tào thua to rút ra ngoài thành tan tác ra tới ngoài chục dặm. Trương Tú đánh đuổi theo đến khi trời sáng mới rút quân vào thành. Trận ấy làm cho Tào Tháo hao binh tổn tướng tới năm vạn người và vô số xe cộ lương thực.